ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 46

không che đậy. Hoàn cảnh đòi hỏi sự khôn ngoan và
thận trọng như là một phần của cuộc sống hằng ngày.
Và không thể chối cãi được rằng ông đã đem hiểm
nguy đến cho gia đình bạn mình, một gia đình mà
ông yêu quý. Hạ thật thấp những kỳ vọng xuống, ông
bảo Mikhail rằng ông không muốn gì hơn là một đêm
ngủ trong chuồng bò của họ. Ông sẽ ra đi vào sáng
ngày mai. Ông sẽ đi bộ đến nhà ga gần nhất, theo
cách ông đã đến đây. Ngoài ra, chính ông đã có ý phá
khóa chuồng bò. Trong trường hợp rất khó xảy ra là
ông bị bắt thì gia đình có thể khai là không biết và vờ
như có kẻ đột nhập. Ông đã tin rằng sự phòng xa này
trấn an được chủ nhà.

Không thể nhìn bạn mình khóc, Anatoly cúi

sát:

- Không có gì phải cảm thấy cố lỗi cả. Chúng ta

ai cũng chỉ cố sinh tồn thôi mà.

Mikhail thôi khóc. Anh ta ngước lên, gạt nước

mắt. Nhận ra đây có lẽ là lần cuối họ nhìn thấy nhau,
hai người bạn ôm chầm lấy nhau.

Mikhail lui lại:
- Ông là người tốt hơn tôi. Chúc ông may mắn.
Anh ta đứng lên, rời chuồng bò và cẩn thận

đóng cửa, lấy chân gạt ít tuyết để chèn lại như cũ.
Anh ta quay lưng về hướng gió rồi lê bước về nhà.
Giết Anatoly và khai báo ông là kẻ xâm nhập sẽ đảm
bảo an toàn cho gia đình mình. Giờ anh ta sẽ phải
liều. Anh ta phải cầu nguyện. Anh chưa bao giờ nghĩ
mình là kẻ hèn nhát, và trong chiến tranh, khi tính
mạng của chính anh lâm nguy, anh cũng chưa bao giờ
hành động như một kẻ hèn nhát. Một số người thậm
chí còn nói anh dũng cảm. Nhưng có gia đình, đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.