ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 73

dòng xa hơn nữa và những vết rạn nứt đuổi theo từng
bước chân gã, bao vây gã khắp mọi phía. Nước bắt
đầu dâng lên, các vết nứt nối vào nhau. Gã nhìn lên
trời, hít đầy phổi, sẵn sàng để nghe thấy một tiếng
rắc.

Băng sụp xuống.
Mặc dù không hoàn toàn cảm thấy hết cái lạnh,

mê man vì methamphetamine, nhưng gã cũng biết
mình phải di chuyển thật nhanh. Ở nhiệt độ này thời
gian được tính bằng giây. Gã xoay lại. Có những tia
sáng nơi băng đã vỡ làm đôi, nhưng xa hơn, nước đen
kịt, bị chắn mất nắng bởi một mảng tuyết dày đặc. Gã
đạp chân, hướng theo dòng nước. Không thể thấy bất
cứ thứ gì, gã bơi xa hơn và xa hơn nữa, quáng quàng
mò mẫm tứ phía. Cơ thể gã kêu gào đòi không khí.
Đáp lại, gã tăng tốc độ, đạp mạnh hơn, đẩy mình
nhanh hơn trong dòng nước: không lâu nữa gã sẽ
không có lựa chọn nào khác ngoài quay lại hoặc chết.
Nhận ra không có cơ hội thứ hai, và quay về tay
không có nghĩa là phải chết, gã cố một sải nữa xuôi
dòng nước.

Tay gã quờ phải cái gì đó: vải, áo, một ống

quần. Đó là Brodsky, bất động dưới băng. Nhưng như
thể va chạm đó khiến ông ta sống lại, ông ta bắt đầu
giãy giụa. Leo bơi xuống dưới ông ta, túm lấy cổ.
Con đau trong ngực gã nhức nhối. Gã phải trồi lên
mặt nước. Một tay quàng quanh cổ kẻ bị tình nghi, gã
cố đấm vỡ lớp băng phía trên, nhưng mấy cú đấm
trượt theo bề lớp băng cứng láng.

Brodsky thôi động đậy. Ông tập trung, không

chịu nghe theo mọi khát vọng sống của cơ thể, ông há
miệng, hớp nước lạnh vào phổi, chào đón cái chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.