ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 151

Giống như trong phim, mọi thứ xung quanh trở nên mờ ảo, âm thành ồn

ào huyên náo biến mất, trước mắt tôi chỉ có hình ảnh Rajiva là sống động
và duy nhất.

Cậu ấy đã trưởng thành, tuổi chừng hơn hai mươi, đẹp như một bức

tượng điêu khắc Hy Lạp với sống mũi cao vời vợi, đôi mắt sáng mênh
mông, hàng lông mày dài mượt và dày đậm, đôi đồng tử màu xám nhạt khi
nhìn lên, tưởng chừng có thể thấu suốt mọi thứ trên thế gian này. Làn môi
mỏng khép chặt, đường môi sống động như vẽ ấy, thật dễ làm say lòng
người. Cậu ta trông rất cao, chắc chắn hơn một mét tám mươi. Cơ thể đã
săn chắc hơn nhiều so với độ tuổi mười ba, mặc dù vẫn gầy guộc, nhưng
vóc dáng rất cân đối. Khuôn mặt dài thanh tú, chiếc cằm nhọn và chiếc cổ
thiên nga quyến rũ, đường nét nào cũng hấp dẫn, cũng hút hồn. Và còn khí
chất thoát tục toát lên từ vẻ đạo mạo, nghiêm cẩn ấy nữa, giữa đám đông
thế tục ô hợp, càng trở nên nổi bật, khiến người khác không khỏi ngưỡng
vọng.

Rajiva ơi Rajiva, sao cậu lại trở nên khôi ngô, tuấn tú, sáng láng đến

vậy? Cứ ngắm cậu thế này, trở về thế kỷ XXI, làm sao tôi để ý đến những
người đàn ông khác được nữa?

Bạch Thuần quỳ xuống trước tượng Phật tổ, thị nữ bưng đến một chậu

hoa rực rỡ sắc màu, nhà vua cắm nén nhang lên hương án phía trước tượng
Phật, rồi rắc hoa tươi lên mình tượng. Đám đông reo hò vang dội. Lúc này,
hoàng hậu cùng đám phụ nữ quý tộc cũng đứng trên thành lầu rắc hoa tươi
xuống dưới cổng thành. Tiếng trống, tiếng nhạc bắt đầu được tấu lên, đoàn
xe chầm chậm lăn bánh men theo thảm đỏ, tiến vào nội thành. Bạch Thuần
và một vài người khác dẫn đầu đoàn rước. Rajiva cũng đi cùng. Tôi hốt
hoảng hét to:

- Rajiva, Rajiva, tôi đây, tôi ở đây. Tôi về rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.