ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 231

đến các thành phố ven biển. Ở nam Tân Cương (gồm các huyện Kashgar,
Khotan, Kucha), kích thước xiên thịt nướng không thay đổi sau 1650 năm,
vẫn to như quả trứng gà và thường chỉ có hai đồng một xiên. Còn ở quán ăn
trước cổng trường tôi đang học, họ bán những xiên thịt nướng nhỏ nhất mà
tôi từng thấy, một đồng một xiên, nhưng đám con gái chúng tôi phải ăn hai
mươi xiên may ra mới có cảm giác “lót dạ”.

Kéo mạch suy nghĩ lan man từ thời hiện đại trở về với lễ hội cổ truyền

trước mắt, tôi vừa thưởng thức thịt dê nướng vừa ngắm nhìn dòng người
qua lại trên phố. Vừa “tiếp lương thực” vào bụng vừa được ngắm các chàng
trai đẹp là tuyệt nhất, nhưng có vẻ như không nhiều chàng trai đẹp ở đây
cho lắm, vì hầu hết mọi người đều đeo mặt nạ. Nhưng đột nhiên, tôi há hốc
miệng, bỏ dở miếng thịt dê thơm phức trên tay.

Có ai đó tách ra khỏi đám đông, bước về phía tôi, dáng người cao lớn,

trên mình là bộ trang phục truyền thống của giới quý tộc Khâu Từ: áo rộng
màu vàng nhạt, thắt eo. Lối trang phục này nhìn qua rất giống trang phục
của các kỵ sĩ châu Âu thời kỳ trung thế kỷ. Những chàng trai vóc dáng
khỏe khoắn, khoác thêm bộ trang phục này sẽ càng nam tính và cuốn hút.
Người đàn ông đó, dáng vẻ tự tin, thân hình cao lớn vạm vỡ, hoàn toàn nổi
bật giữa đám đông,

Tuy không nhìn rõ khuôn mặt, nhưng có thể dễ dàng đoán ra đó là một

chàng trai khôi ngô tuấn tú. Vì sao anh ta lại đến gần tôi? Và vì sao dáng
dấp ấy lại quen thuộc đến vậy? Anh ta đeo một chiếc mặt nạ hình ma quỷ,
ánh mắt lúc lại gần, lộ rõ vẻ kinh ngạc và nghi hoặc. Tôi chớp mắt liên tục,
chăm chú quan sát và đoán định. Đôi mắt xanh nhạt ấy quá đỗi quen thuộc.
Trái tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Là cậu ấy ư, cậu ấy bảo
không đến kia mà?

- Ngải Tình, có phải chị không?

Giọng nói xúc động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.