ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 433

- Vậy thì...

Tôi hít một hơi thật sâu.

- Hãy tráo đổi tôi với Aksayamati.

Cậu ta đưa tạy khẽ gạt những sợi tóc lòa xòa trên trán tôi.

- Ngải Tình, có lẽ đây là cách duy nhất để cứu huynh ấy.

Tôi và Pusyseda vừa bước ra khỏi phòng khách thì gặp Hiểu Huyên từ

dưới bếp đi lên, thấy chúng tôi vội vội vàng vàng lao ra cửa, cô ấy gọi với:

- Tướng công, đã đến giờ ăn tối, mọi người dùng bữa xong hẵng đi. Mà,

cô Ngải Tình cũng phải thay y phục chứ.

Tôi bỗng nhớ ra là mình vừa leo lên từ hố chôn người, quần áo dính đầy

vết máu và mùi hôi hám, cứ thế này mà đi gặp Lữ Quang e không tiện.
Hiểu Huyên đưa tôi vào phòng, quần áo mới đã được chuẩn bị và đặt sẵn ở
đầu giường. Tôi cởi bỏ chiếc áo chống tia phóng xạ, khoác lên người trang
phục cô ấy chuẩn bị cho mình, đó là một bộ Hán phục màu sắc trang nhã,
rất thoải mái. Hiểu Huyên quả là người khéo léo, hoạt bát và tinh tế hơn tôi
rất nhiều.

Tôi không muốn tiêu tốn thời gian, nên chỉ ăn qua loa rồi giục Pusyseda

lên đường. Cậu ta dặn dò vợ đôi câu rồi cùng tôi vào cung. Từ khi chiếm
được thành Khâu Từ, Lữ Quang đã ở luôn trong cung, ông ta chia cho vị
vua Bạch Chấn một nửa cung điện.

Để gặp được Lữ Quang, chúng tôi đã tốn không ít thời gian. May mà

Pusyseda là thân tín của Bạch Chấn, nên không kẻ nào dám gây khó dễ.
Trong khi chờ đợi để được vào gặp Lữ Quang, Pusyseda tranh thủ dò la
thông tin từ tai mắt của cậu ở trong cung và được biết rằng Rajiva đã bị
chuốc rượu, nhưng vẫn kiên trì kháng cự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.