ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 453

ở phần thân dưới nhói buốt. Tôi buột miệng xuýt xoa.

- Rốt cuộc là đau ở đâu?

Chàng vội kéo tôi lại, đôi mắt trong veo ấy chà xát khắp người tôi.

- Em không sao mà!

Tôi khẽ kéo tay chàng ra, nên đau, lê ra ngoài bưng chậu nước vào

phòng, chiếc khăn mặt tôi đặt trong chậu là sản phẩm của thế kỷ XXI, vì
khăn vải của thời đại này quá ư thô ráp. Tôi vắt kiệt nước, ngượng ngùng
đưa cho chàng:

- Chàng lau người đi.

Chàng không đón lấy, mà lẳng lặng kéo chăn ra nhìn, khuôn mặt chàng

đột nhiên đỏ bừng như mặt trời mùa hạ. Chàng bỗng trở nên thất thần, một
lúc sau mới quay đầu lại hỏi tôi:

- Ta đã khiến nàng bị đau phải không?

Tôi vừa giận vừa buồn cười. Con người tuyệt đỉnh thông minh ấy sao lại

có thể khù khờ trong chuyện này như vậy? Tôi phải giải thích thế nào với
chàng đây?

- Không phải chàng làm em đau, em tự nguyện mà!

Chàng bần thần hồi lâu, đột nhiên quay lại nhìn tôi, vẻ mặt nghiêm trọng:

- Ngải Tình, nàng trở về khi nào? Vì sao nàng tới được đây?

- Hôm qua.

Tôi nghĩ nên nói hết sự tình với chàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.