ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 466

- Tôi là người xuất gia, không màng thế sự. Tướng quân giam giữ tôi

cũng chỉ có thể ép tôi phá đi thân giới, tấm lòng hướng Phật của tôi, ngài
chẳng thể lay động được. Những điều tướng quân kỳ vọng ở tôi, e là tôi
chẳng thể giúp gì cho ngài, mong ngài sớm từ bỏ ý định đó đi.

Tôi cảm thấy hết sức băn khoăn, lẽ nào Lữ Quang ép buộc Rajiva phá

giới chỉ vì một vụ cá cược? Nhưng tôi nhanh chóng xua đi mối nghi ngờ
đó, để ngẩng lên nháy mắt với Rajiva, ra hiệu cho chàng đừng kích động
Lữ Quang.

Ông ta quả nhiên nổi trận lội đình, gầm rít lên những tiếng ghê rợn:

- Người giỏi lắm! …

Nhưng Lữ Soạn đã kịp kìm ông ta lại. Hắn thì thầm nhỏ to vài câu gì đó

vào tai Lữ Quang, sắc mặt ông ta trở nên thâm hiểm khó đoán, lấy hơi một
hồi lâu ông ta mới giữ được bình tĩnh.

- Mấy ngày qua chắc pháp sư đã thấm mệt, ngài nghỉ ngơi đi.

Giọng nói của ông ta không có vẻ gì là thân thiện, tử tế.

Đêm qua pháp sư đã giúp ta thắng cược, giành được các mỹ nữ ở hậu

cung Khâu Từ, lát nữa ta sẽ chọn vài cô xinh đẹp, mỹ miều để tặng pháp
sư.

Rajiva liếc sang tôi, rồi quay ra cung kính nói:

- Tướng quân khỏi cần nhọc lòng, Rajiva tu hành đã nhiều năm, nội tâm

trong sạch, lòng ít ham muốn, tôi không cần mỹ nữ nào nữa cả.

Chàng ngừng một lát, nói tiếp:

- Mong tướng quân đoái thương những người phụ nữ đó!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.