ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 469

- Ngải Tình, theo nàng, vì sao nước Tần đang khốn đốn và cần viện binh

như vậy, Lữ Quang lại ghìm giữ binh lính ở Khâu Từ dài ngày, không chịu
quay về?

Suy nghĩ giây lát, tôi chợt hiểu ra:

- Ông ta muốn làm vua Tây vực?

Vào thời Thập lục quốc, hầu hết những kẻ nắm giữ trong tay chút ít binh

quyền đều muốn cát cứ, xưng vương xưng bá. Luận về dũng mãnh, Lữ
Quang không bằng Thạch Lặc, luận về độ gian xảo, ông ta không bằng
Diêu Trường, luận về mưu lược, cũng không bằng Mộ Dung Thùy. Nếu
không có trận Phì Thủy, ông ta sao dám sinh lòng bội phản với triều đình
Phù Kiên. Nhưng tình thế hiện nay đã khác, ông ta cầm quân ở nơi xa xôi,
Phù Kiên lại đang đau đầu với quân phản loạn khắp nơi, chẳng còn hơi sức
và tâm trí đâu mà nhớ tới Lữ Quang, bởi vậy, Lữ Quang nảy sinh tham
vọng xưng bá cũng là dễ hiểu. Giữa vòm trời cao rộng, ở nơi khuất bóng
hoàng đế này, ông ta có thể làm mưa làm gió mà không ai động đến.

Rajiva gật đầu:

- Đúng vậy! Lữ Quang có dã tâm rất lớn, những chức tước mà vua Tần

phong cho ông ta: Tán kỵ thường thị, An Tây tướng quân, Tây vực hiệu úy
đều không thỏa mãn tham vọng bành trướng và xưng bá của ông ta.

Có câu: “Đầu gà còn hơn đuôi phượng” mà!

Tôi chợt nhớ đến một chuyện cười có thật ở nước Nam Yên thời Thập

lục quốc: Một người có tên là Vương thủy tập hợp được mấy vạn người
trên núi Thái Sơn, tự xưng là hoàng đế Thái Bình, tôn cha mình làm Thái
thượng hoàng, các anh em trai lần lượt là Chinh Đông, Chinh Tây tướng
quân và hàng trăm chức quan khác. Sau khi bị quân đội Nam Yên đánh bại,
lúc đưa ra hành quyết, có người hỏi ông ta: “Cha và các anh em của ngươi
ở đâu?” Ông ta đáp: “Thái thượng hoàng lánh nạn ở nơi xa, các tướng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.