ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 554

Phật tổ rằng: Ta yêu nàng, yêu như một người đàn ông và tình yêu đó đã
trải suốt hơn hai mươi năm. Không phải vì nàng là tiên nữ, không phải vì
lai lịch kì lạ của nàng. Mà vì nàng là Ngải Tình, là cô gái có nụ cười ngây
ngô nhưng lúc nào cũng kiên cường, quả cảm, mà từ thuở thiếu thời, hình
bóng cô gái ấy đã nhẹ nhàng bước vào trái tim ta.

- Rajiva…

Tôi mỉm cười nhìn chàng, nhưng nước mắt tuôn rơi, những giọt nước

mắt tựa những cánh hoa sen đậu trên khăn áo. Đây là lần đầu tiên chàng nói
với tôi, chàng yêu tôi. Những lời bộc bạch như vậy, với chàng, khó khăn
biết chừng nào. Sự thổ lộ ấy cảm động hơn tất thảy những lời đường mật
trên thế gian này, khiến trái tim tôi ngây ngất.

- Bởi vậy, ta sẽ không tiếp tục trốn tránh tình cảm ta dành cho nàng, cũng

không kiếm tìm những lý do nực cười nữa. Ta luôn mong nàng sẽ tránh xa
mọi phiền toái, khổ sở, vậy nhưng nàng vẫn chủ động dấn thân. Ngải Tình,
ta không muốn trốn tránh sứ mệnh của mình, nhưng ta cũng có lòng ích kỷ.
Nàng đã đến thì ta sẽ không để nàng ra đi lần nữa. Có điều, bản thân ta còn
chưa biết ngày mai sẽ ra sao, ta chẳng thể hứa hẹn điều gì với nàng. Con
đường phía trước còn nhiều gian nan, liệu nàng có muốn cùng ta kiên trì đi
tiếp?

Tôi hít một hơi thật sâu, ổn định cảm xúc, nở một nụ cười thật tươi:

- Cách thời đại của chàng vài trăm năm sau có hai vị cao tăng người Hán

tên Hàn Sơn và Thập Đắc. Giữa họ từng có một cuộc đối thoại như sau:
Hàn Sơn hỏi Thập Đắc: Thế gian có kẻ phỉ báng tôi, ức hiếp tôi, sỉ nhục tôi,
cười nhạo tôi, coi thường tôi, xử tệ với tôi, lừa dối tôi, thì tôi phải xử sự ra
sao? Thập Đắc đáp rằng: Chỉ cần nhịn họ, nhường họ, tránh họ, để mặc họ,
kính họ, không để ý đến họ, sau vài năm, hãy đến gặp họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.