ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 555

Tôi nắm lấy tay chàng, truyền cho chàng lòng quyết tâm và niềm hy

vọng:

- Chúng ta không cần phải lo lắng ngày mai sẽ ra sao, cũng không cần

những lời hứa hẹn sáo rỗng, hãy quan tâm đến việc, đêm nay ngủ có ngon
hay không. Chúng ta phải nuôi dưỡng tinh thần thật đầy đủ để có thể ứng
phó với ngày mai. Lịch sử sẽ nhanh chóng chứng minh, Lữ Quang chỉ là
một tên hề, chàng mới là bậc vĩ nhân lưu danh thiên cổ.

- Ngải Tình, dù người đưa nàng đến bên ta có mục đích gì, ta đều cần

phải cảm ơn người đó.

Chàng cúi xuống hôn tôi, làn môi của chàng như thiêu đốt đôi mắt, hàng

mi và gò má tôi, chạm đến đâu cũng để lại những làn hơi nóng bỏng. Đó là
nụ hôn khi cả hai chúng tôi đã trút bỏ mọi vướng bận, để có thể thản nhiên
với mọi sóng gió.

- Vậy chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt với tất cả. Chúng ta phải ăn đủ ngủ

đủ, thì ngày mai mới có sức để chiến đấu.

Tiếng ậm ừ của Pusyseda đột ngột vang lên, khiến hai chúng tôi hoảng

hốt, vội tách nhau ra. Tôi đã quên hẳn sự có mặt của cậu ta trong lán trại
này. Định thần lại, thấy cậu ta vẫn đang say ngủ, hơi thở phì phò. Chúng tôi
nhìn nhau, bật cười, đột nhiên nhớ ra, tôi hỏi:

- Sao Pusyseda lại uống say bí tỉ như vậy?

- Lữ Quang ép ta phá tửu giới, cậu ấy chắn trước mặt ta, uống hết số

rượu có trên bàn tiệc, đức vua phải đứng ra can ngăn, ông ta mới chịu
buông tha.

Trong tôi trỗi lên cảm giác ấm lòng, sau đó là đau lòng. Cậu ấy…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.