ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 743

còn chút sức mỏng cũng đăng ký xung quân. Họ xếp thành hàng dài trước
lầu trống.

Tôi, Rajiva, Hô Diên Bình, Đoàn Sính Đình cùng hơn hai mươi đệ tử của

Rajiva ngang qua lầu trống. Con trai thứ của Lữ Quang là Lữ Hoằng phụ
trách thu dụng binh sĩ, nhìn thấy chúng tôi, hắn ta ngoảnh mặt làm ngơ. Tôi
lấy làm bực mình, để xem ngươi đắc ý được bao lâu! Sau khi Lữ Soạn hại
chết Lữ Thiệu, hắn cũng muốn xưng vương xưng bá, nhưng bị Lữ Soạn
đánh bại và giết chết. Con cháu của Lữ Quang, ngoài việc tàn sát lẫn nhau
thì chẳng kẻ nào có tài cán gì!

- Thưa quan, xin hãy cho con bánh bao, con xung quân cũng chỉ vì muốn

đổi bánh bao cho mẹ con thôi. Giọng khàn khàn vỡ tiếng thu hút sự chú ý
của chúng tôi. Mặt búng ra hơi sữa, chú bé này nhiều nhất cũng chỉ mười
ba tuổi, vẫn còn chảy nước mũi, hai má tím tái vì cóng, chân chú xỏ một
đôi giày rách bươm, ngón chân thò cả ra ngoài, két bẩn đen sì, không nhìn
rõ đầu ngón chân đâu nữa.

- Khi nào vào doanh trại mới phát bánh bao, bây giờ chưa có.

Viên quan nọ đang mải ghi chép danh sách, gắt lên.

- Vậy phải đợi đến khi nào?

- Nhiều chuyện, có đăng ký không thì bảo? Người tiếp theo!

- Con có, con có ạ.

Chú bé ấn ngón tay cái đã chấm mực lên tờ giấy. Một mạng người đã

được bán rẻ như vậy đó! Chú bé vẫn còn là trẻ con kia mà!

- Thuận ơi, đừng xung quân con ơi, con mới mười ba tuổi thôi mà.

Một người phụ nữ lảo đảo chạy đến, vừa kéo tay chú bé vừa gào khóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.