ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 838

tôi không cần đến nhà Mông Tốn giảng bài nữa. Tôi đến đó chỉ để đổi lấy
lương thực, nay lương thực đã có đủ, tôi không muốn phải ngày ngày đối
diện với con người xảo quyệt, gian hùng ấy trong nỗi thấp thỏm lo âu nữa.
Nhưng tôi biết chắc chắn anh ta sẽ không dễ dàng từ bỏ như vậy. Có thể,
chỉ vài ngày nữa, tôi sẽ chạm mặt anh ta cũng nên!

Chúng tôi rời khỏi nhà Lý Cảo, đi qua lầu trống vẫn thấy hàng dài những

người dân vùng thiên tai, mặt mày ủ rũ đứng xếp hàng nhận hạt giống.
Hôm nay là hạn đăng ký cuối cùng, không có các cậu ấm nhà họ Lữ, chỉ
thấy con trai thứ của Lữ Bảo (em trai Lữ Quang) là Lữ Siêu đang giám sát
việc đăng ký. Lữ Siêu mới hai mươi tuổi, nhưng tâm địa nham hiểm hơn
mấy người anh em họ của hắn rất nhiều. Lữ Soạn soán ngôi chưa đầy ba
năm, đã bị Lữ Siêu giết chết, sau đó hắn đưa người anh ruột Lữ Long của
mình lên ngôi vua. Nhớ đến những ghi chép về việc Rajiva dự báo Lữ Siêu
sẽ giết Lữ Soạn trong sách “Tấn thư” mà tôi không nhịn nổi cười.

Rajiva cúi đầu hỏi:

- Cười gì vậy?

Tôi ghé sát vào tai chàng, thì thầm:

- Sử sách viết rằng, chàng chơi cờ với Lữ Soạn. Hắn ăn một quân của

chàng và bảo rằng: “Lấy đầu Hồ nô”[1]. Chàng đáp lại: “Hồ nô lấy đầu
ngài thì có”.

[1] Hồ nô: Nghĩa là tên nô lệ người Hồ, vốn là cách gọi miệt thị của

người Hán đối với dân tộc thiểu số, du mục ở phía Bắc và phía Tây Trung
Quốc, trong trường hợp này, cụm từ “lấy đầu Hồ nô” biểu thị tính hiếu
chiến, ác bá của Lữ Siêu.

Tôi đưa mắt về phía Lữ Siêu đang đứng giữa đám đông, chu mỏ lém

lĩnh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.