ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 879

loa đại khái, bắt chước kiến trúc của một ngôi chùa Phật giáo, nhưng xây
dựng rất qua quít, cẩu thả, không thành hình thành vẻ gì cả. Lữ Thiện đắc ý
gọi đó là ngôi chùa mới xây cất của Hoàng gia và vua Lương đã trịnh trọng
đón rước pháp sư lừng danh Tây Vực Kumarajiva về làm trụ trì.

Rajiva hiểu rằng, chàng lại bị Lữ Quang giam lỏng một lần nữa.

Tôi bưng chậu nước vào phòng, thấy chàng đang đăm chiêu nhìn ra bầu

trời đầy sao ngoài cửa sổ. Chúng tôi đã vào sống trong cung được nửa
tháng, Rajiva tiếp tục trở thành quân sư “bù nhìn” theo sát bên cạnh Lữ
Quang mỗi ngày. Tôi biết, chàng chán ghét cuộc sống tù ngục này tới mức
nào.

Khẽ thở dài, tôi gọi:

- Rajiva, chàng rửa mặt đi.

Nghe tiếng tôi, chàng vội bước tới, đón lấy chậu nước:

- Ta đã dặn nàng đừng bận tâm đến mấy việc này rồi kia mà, nhỡ động

thai thì sao?

- Em có yếu đuối đến mức ấy đâu! Vả lại, vận động một chút cũng tốt

mà. Tôi tươi cười, đưa khăn lau cho chàng. Nhìn chàng mặt ủ mày chau
suốt nửa tháng qua, tôi vừa buồn vừa thương: - Lữ Quang không yên tâm
về chàng. Lúc trước bận việc thống quân phản loạn không có thời gian để ý
đến chàng, bây giờ trở về, thấy chàng được lòng dân, danh tiếng vang xa
như vậy, ông ta ắt sinh lòng ghen ghét, đố kỵ.

Vừa giúp chàng cởi áo, tôi vừa phân tích:

- Lời mời của Diêu Trường đã thức tỉnh Lữ Quang, nếu ông ta không giữ

chặt chàng, sẽ có rất nhiều vua chúa khác trọng dụng chàng. Bởi vậy, trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.