ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 973

- Thuở thiếu thời, ta luôn mong muốn tạo dựng tông phái riêng và khát

khao trở thành một bậc danh sư lỗi lạc. Nhưng sau mười bảy năm lưu lạc ở
Lương Châu, ta nhận ra rằng, việc xây dựng tông phái của riêng mình
không quá quan trọng. Nếu ta chấp bút viết kinh luận Đại Thừa, thì ngoài
Katyayana[1], những người khác chẳng thể sánh bằng. Nhưng dù ta có viết
kinh sách, thảo luận thuyết, lập tông phái, thì ở Trung Nguyên, nơi mà Phật
pháp không hưng thịnh, nơi những người am hiểu giáo lý Đại Thừa quá ư ít
ỏi, liệu có ai muốn đọc và có thể đọc hiểu kinh luận Đại Thừa của ta đây?

[1] Hay còn gọi là Tôn giả Ca-chiên-diên, ngài là một trong mười đại đệ

tử của Phật Thích Ca, nổi tiếng là một vị luận sư lỗi lạc.

Chàng rời khỏi tôi để bước đi trong căn phòng nhỏ:

- Điều mà trăm họ mong cầu nhất trong thời binh đao loạn lạc, không

phải một bậc danh sư lỗi lạc, mà là những kinh văn Phật pháp giúp họ
nguôi ngoai nỗi đau và được nhẹ lòng, những kinh văn giúp phổ độ chúng
sinh.

Chàng dừng lại bên cửa sổ, quay lại nhìn tôi, nụ cười của chàng như thấu

suốt cõi đời, làm bừng sáng khí chất phi phàm.

- Bởi vậy, ta không tiếp tục theo đuổi lí tưởng trở thành một bậc danh sư

nữa, mà dành trọn phần đời còn lại để làm những công việc giúp truyền bá
rộng rãi, thuận tiện, dễ dàng các giáo lý Phật pháp ở Trung Nguyên. Nếu có
thể giúp cho ngày càng nhiều người lĩnh hội được giá trị cơ bản của những
cuốn kinh văn Phật pháp hay phổ độ những người cùng khổ thành Phật, ta
đã cảm thấy mãn nguyện rồi. Còn việc xây dựng tông phái, chờ khi Phật
pháp Trung Nguyên phát triển hưng thịnh, ắt sẽ có người tài trí thay ta làm
việc đó.

Tôi ngước nhìn chàng, tàn tích của những tháng năm hiển hiện trên

gương mặt hao gầy, để lại những đường nét hằn trên vầng trán chàng, đỗ lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.