ĐỪNG ĐỂ TRẦM CẢM TẤN CÔNG BẠN - Trang 125

Hơn nữa, anh đang cường điệu hóa tầm quan trọng của những lời lẽ có thể
không được khéo léo mà anh đã nói với bệnh nhân (phóng đại), và anh mặc
định rằng mình không thể làm gì để sửa chữa sai lầm trong cách cư xử đó (tiên
đoán sai lầm). Anh dự đoán một cách phi thực tế rằng anh sẽ bị khai trừ khỏi
chương trình và sự nghiệp tiêu tùng vì anh sẽ vĩnh viễn lặp đi lặp lại sai lầm đó
(khái quát hóa quá mức). Anh chăm chăm vào sai lầm của bản thân (tư duy
sàng lọc) và bỏ qua vô số những thành quả trong quá trình chữa bệnh của mình
(gạt bỏ yếu tố tích cực). Anh gắn bản thân vào hành vi sai lầm mà anh phạm
phải và kết luận mình là “một người vô dụng và kém tinh tế” (dán nhãn).

Bước đầu tiên để vượt qua nỗi sợ bị chỉ trích nằm ở quá trình tư duy của

chính bạn: học cách xác định những suy nghĩ tiêu cực mà bạn tạo ra khi nhận
lời chỉ trích. Cách hữu ích nhất là viết ra những suy nghĩ đó bằng phương pháp
vẽ hai cột song song đã được hướng dẫn ở hai chương trước. Cách này giúp
bạn phân tích suy nghĩ của mình và nhận ra điểm sai lầm hoặc phi lý trong tư
duy. Cuối cùng, hãy viết ra những phản hồi hợp lý và ít gây phiền muộn hơn.

Bảng 6-1 ở trang bên là một trích đoạn từ bài thực hành phương pháp vẽ hai

cột song song của Art. Khi học được cách suy nghĩ về tình huống đó theo
hướng thực tế hơn, anh đã thôi lãng phí trí lực và tâm lực vào việc khiến nó trở
nên khủng khiếp, đồng thời hướng nguồn năng lượng vào việc giải quyết vấn
đề một cách sáng tạo và có mục đích. Sau khi đánh giá một cách chính xác
những lời anh đã nói mang tính công kích hoặc khiến người khác tổn thương,
anh từng bước điều chỉnh phương pháp khám chữa bệnh của mình đối với
bệnh nhân để giảm thiểu việc lặp lại sai lầm tương tự trong tương lai. Kết quả,
anh đã học hỏi được từ tình huống đó, và kỹ năng y khoa của anh tăng lên,
đồng thời anh cũng trưởng thành hơn. Điều này giúp anh tự tin hơn và vượt
qua được nỗi sợ mình không hoàn hảo.

Tóm lại, nếu có người chỉ trích bạn, thì những lời bình luận của họ có thể

đúng hoặc sai. Nếu họ sai, bạn thật sự không có gì phải phiền muộn hết. Hãy
ngẫm nghĩ về điều đó. Rất nhiều bệnh nhân khóc lóc, giận dữ và buồn rầu khi
đến phòng khám của tôi bởi vì người mà họ yêu thương đã chỉ trích họ một
cách vô tâm và thiếu chính xác. Phản ứng như thế chẳng ích gì. Tại sao bạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.