ĐỪNG KHÁCH SÁO, ANH YÊU EM - Trang 14

cho người anh em này của tôi một cốc bình tĩnh, là loại cực kỳ bình tĩnh."
"Bình tĩnh" là cái quỷ gì? Khương Tuấn mù mịt.
Cô phục vụ nhận tiền, nhìn Khương Tuấn vài lần. "Còn muốn dùng gì khác
không?"
Mạnh Văn Phi suy nghĩ một chút: "Loại người ngu xuẩn đi hỏi người yêu
mình là em yêu anh nhiều hơn hay yêu anh ta nhiều hơn thì nên ăn món
gì?"
Cằm Khương Tuấn như muốn rớt xuống, cách gọi món của cửa tiệm này
như thế sao?
"Còn nữa, một người đáng thương liên tục bị một đôi tình nhân rắc rối, quái
đản, ương bướng tra tấn trong thời gian dài thì nên ăn món gì?"
Khương Tuấn xụ mặt, vua chiến tranh lạnh thật sự không đủ để hình dung,
anh Phi rõ ràng là vua oán giận, lại còn là loại đã oán giận còn vòng vo.
"Không cần lo lắng về vấn đề thanh toán, cậu ta có tiền. Tiền mặt, thẻ ngân
hàng, di động đều có. Chọn món đắt vào." Mạnh Văn Phi không thèm nhìn
Khương Tuấn nói.
"Chỗ chúng tôi chỉ có mấy món đơn giản." Cô phục vụ nói nói.
"Anh ấy chỉ nói đùa thôi." Khương Tuấn vội hoà giải.
Mạnh Văn Phi lườm cậu ta: "Ý của cô ấy là không có mấy món đắt tiền."
Hả? Khương Tuấn nhìn cô gái.
Cô gái nhìn lại cậu, không giải thích, chỉ hỏi: "Ăn mì được không?"
"Ăn." Mạnh Văn Phi trả lời rất nhanh.
"Có thể ăn hải sản chứ?"
"Có thể."
"Có phải kiêng ăn gì không?"
"Không có."
Cô gái nhanh chóng trở lại phòng bếp.
"Rốt cuộc anh vừa gọi món gì?" Khương Tuấn hỏi.
"Không biết, ai biết cô ấy sẽ mang thứ gì lên." Mạnh Văn Phi dửng dưng.
Khương Tuấn xụ mặt: "Anh Phi, nơi này rốt cuộc là cửa tiệm gì?"
"Tiệm nhỏ ven đường."
"Phát hiện khi nào ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.