ĐỪNG LOẠN! CHUYỆN NÀY KHÔNG KHOA HỌC - Trang 66

Đàm Mạt ngẩng đầu nhìn ánh sáng hắt về phía cô. Bóng dáng cao lớn

anh tuấn của Lạc Hàm xông vào mí mắt. Anh đứng cạnh giường, cúi đầu
nhìn cô, trong phòng tối mờ mờ, Đàm Mạt nhìn không rõ vẻ mặt của anh
lúc này, chỉ cảm nhận được vẻ kiêu căng trước sau như một. Lạc Hàm khẽ
ho một tiếng.

Đàm Mạt cau mày: "Anh bị cảm sao?"

Lạc Hàm không khách khí hất tung chăn trên người cô ra, lạnh nhạt

lên tiếng: "Đến đây!"

Rồi sau đó ngồi xuống bên cạnh cô, hai chân thon dài bắt chéo lên

nhau tùy ý, lấy nửa phần chăn còn lại phủ lên người mình.

Cơ thể Lạc Hàm tỏa ra một mùi thơm thanh mát, dễ chịu. Anh từ từ

rút điện thoại di động. Tia sáng màn hình ánh lên khuôn mặt anh, có thể
nhìn thấy lờ mờ vẻ lạnh lùng, đường nét tuấn tú, góc cạnh, đẹp đến mức
khiến đối phương không thể rời mắt.

Đàm Mạt không nhìn anh.

"Trước đây, không người nào tình nguyện tiếp nhận một giả thiết mà

không có lời giải thích cặn kẽ, đặc biệt là những nhà khoa học nghiêm túc."
Lạc Hàm ngừng một chút nhìn chữ lít nha lít nhít trên màn hình điện thoại,
thanh âm trầm thấp du dương: "Với nhà khoa học Max Planck, để minh họa
cho quy luật bức xạ nhiệt của vật thể mà buộc phải xác nhận sự tồn tại năng
lượng lượng tử; thế nhưng, trong thâm tâm ông ta không cách nào chấp
nhận được một giả thiết gần như quá hoang đường như thế."

Đàm Mạt đang chăm chú nghe đột nhiên ngồi thẳng người, cô lanh

lảnh đáp lời: "Tôi biết giả thuyết này. Sự hấp thu hay phát xạ năng lượng
của một vật thể không diễn ra liên tục, có nghĩa là, vật thể phân chia thành
những nhóm rời rạc và những nhóm năng lượng này gọi là lượng tử. Năng
lượng trao đổi được tính bằng hằng số và tần số ánh sáng." Khi học đại học,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.