ĐỪNG NHƯ MÂY LANG THANG - Trang 146

- Anh nghe nói anh Nguyên thích một cô khác rồi phải không? Lạ thật!
Anh ta mau chán quá, chưa kịp đạt mục đích đã thay đổi rồi.
Thanh Phương nghiêm giọng:
- Anh ta và em không có liên quan gì với nhau cả, cho nên anh đừng nói
với em cái giọng như vậy.
Thái Quyền ngồi trầm ngâm nhìn ra đường. Anh không khờ đến nỗi không
nhận ra sự thay đổi ở Thanh Phương và cũng đủ thông minh để hiểu lý do.
Mỗi lần về thăm cô là cảm giác xa cách càng lớn dần, làm anh thấy mất tự
tin, thậm chí hoảng sợ.
Nhưng anh không thể tìm cách cứu vãn lúc này. Trước mắt hãy còn phấn
đấu để đạt mục đích. Vả lại, bây giờ Minh Nguyên đã có người khác, anh
đâu còn đối thủ để lo sợ.
**********
Thanh Phương giúp Nguyệt Hương cài vòng hoa lên đầu. Cô tẩn mẩn luồn
những chiếc kẹp mỏng giấu trong tóc, rồi lùi lại ngắm nghía công trình của
mình:
- Đẹp lắm!
Nguyệt Hương đứng lên nhìn vào gương, có vẻ lo lắng:
- Có thấy bụng không?
- Không lớn lắm đâu. Nếu không ai biết thì họ nghĩ là do Hương “phì
nhiêu”, nhưng chẳng ai để ý đâu.
Nguyệt Hương yên tâm ngồi trở xuống. Cô nhìn đồng hồ. Còn những nửa
giờ nữa khách mới đến. Cô kéo tay Thanh Phương ngồi xuống bên cạnh:
- Sao cứ đứng hoài vậy, không mỏi chân hả?
Cô nhìn vẻ mặt tư lự của Thanh Phương, rồi nói một cách lấp lửng:
- Sếp bảo hôm nay sẽ xuống nhưng không biết chừng nào. Có nhỏ Ngọc
xuống nữa, mình chẳng thân gì với nó nên không mời, nhưng nó cứ đòi đi,
chưa thấy ai nhõng nhẽo như nhỏ đó.
- Tiểu thư mà, không nhõng nhẽo sao được.
- Vậy Phương không phải tiểu thư hả? Nhưng có ỷ lại vào ai đâu, cũng
chẳng lì lợm như nó. Nói thật nha, Phương mà để mất anh Nguyên thì sau
này sẽ hối hận, tìm đâu ra một người như vậy chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.