ĐỪNG NHƯ MÂY LANG THANG - Trang 148

khác làm gì?
- Mình lo cho Phương cũng là lo cho sếp của mình đó chứ.
Thanh Phương chưa kịp trả lời thì cô em Nguyệt Hương thò đầu vào cửa:
- Chị Hương! Có khách của chị xuống kìa. Một anh gì rất đẹp trai, đi với
một chị đẹp quá trời luôn.
Nguyệt Hương đứng ngay dậy:
- Chắc là sếp đó. Không ngờ sếp xuống thật, cảm động quá. Ra với mình
đi!
Thanh Phương miễn cưỡng đứng lên. Lúc đi ra ngoài, Nguyệt Hương đứng
lại, nói như dặn:
- Phương cứ vui vẻ như không có gì nghe, đừng có buồn quá, coi chừng
nhỏ Ngọc biết.
Thanh Phương đưa hai tay lên mặt:
- Bộ mặt mình kỳ lắm hả?
- Mình chỉ dặn hờ thôi, vì thấy Phương có vẻ trầm quá
- Yên trí đi, mình biết giấu cảm xúc lắm.
Nguyệt Hương vén áo lên. Xúng xính đi ra ngoài, Thanh Phương đi theo
sau.
Phía ngoài sân, khách chỉ đến lưa thưa vài bàn. Thái Quyền đang ngồi với
Minh Nguyên và Hoàng Ngọc. Thanh Phương kín đáo quan sát cô nàng. Ở
quê như thế này, cô ta ăn mặc lộng lẫy như thế, con nít không xúm lại xem
mới là lạ. Có cần trang điểm quá mức vậy không? Không phải là hở hang.
Rất kín đáo đấy, nhưng mà chói lọi quá!
Thanh Phương cảm thấy bực mình lẫn buồn cười. Nổi đình nổi đám như
thế có khi lại đâm ra lạc lõng. Lần đầu tiên cô thấy dị ứng khi nhìn cô ta.
Cô trăm ngàn lần tự nguyền rủa mình, vì cái tính tốt rất tào lao, khi cô ta
vào công ty Minh Nguyên.
Nguyệt Hương bước đến ngồi xuống bàn, cười hồ hởi:
- Không ngờ anh Nguyên cũng chịu khó xuống đây, em mừng thật đó. Anh
đi từ lúc nào vậy?
Minh Nguyên chưa kịp trả lời thì Hoàng Ngọc đã lên tiếng:
- Tụi em đi lúc năm giờ sáng. Đường xa thật, em ngủ hết mấy lần luôn, anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.