ĐỪNG NHƯ MÂY LANG THANG - Trang 36

Minh Nguyên đi vào. Anh cười thân tình với cô khoát tay về phía salon:
– Mời cô bạn ngồi, xin lỗi vì để cô chờ lâu.
– Dạ không sao đâu ạ.
– Cô đến thế này chắc phải nghỉ học hả?
– Dạ, tan học ra là em tới đây ngay ạ.
Minh Nguyên gật đầu:
– Hẹn giờ này có vẻ bất tiện cho cô bạn quá phải không. Tôi xin lỗi, nhưng
tôi bận quá, chỉ rảnh được vào giờ này thôi.
– Dạ, không sao anh ạ. Em đi giờ nào cũng được mà.
– Cho phép tôi hút thuốc được không?
Nguyệt Hương vội xua tay:
– Dạ anh cứ tự nhiên, không dám phiền anh đâu.
Minh Nguyên với tay rút điếu thuốc trên bàn. Anh nhả khói một cách dễ
chịu rồi nói lịch sự:
– Xin lỗi cô bạn nhé, thế này không được lịch sự lắm, nhưng tôi có thói
quen hút khi muốn thư giãn, mong là cô không phiền.
“Sao trên đời lại có người Thanh lịch và khiêm tốn thế này nhỉ? Một người
thế này mà Thanh Phương dám nói năng ngang ngược, đúng là điên” –
Nguyệt Hương nghĩ thầm một cách ái ngại. Tâm lý đó làm cô hơi lúng
túng:
– Em không phiền gì đâu ... Hôm qua bạn em bất lịch sự với anh quá, em
ngại lắm. Xin lỗi anh nhiều nghe.
Minh Nguyên khoát tay:
– Đừng để ý chuyện đó, tôi quên rồi. Tôi mời cô bạn tới đây không phải để
nhắc chuyện đó đâu.
– Dạ .... vậy thì có chuyện gì không anh?
Minh Nguyên ngước mặt nhìn những sợi khói lơ lửng trong không khí, hỏi
một cách lơ đãng:
– Cô bạn làm ở đó lương có thoải mái không?
– Dạ, cũng tạm được.
– Có nghĩa là rất dễ chịu?
– Dạ, tụi em ăn theo sản phẩm, nên nhiều ít tuỳ thuộc vào mình, không thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.