ĐỪNG NHƯ MÂY LANG THANG - Trang 38

– Em muốn lắm, nhưng em chỉ sợ không có chuyên môn và cũng ...
Minh Nguyên khoát tay chận lại:
– Tôi đã mời thì phải nhắm trước khả năng của các cô chứ. Chỉ cần các cô
đồng ý là được.
– Sao anh ... ưu đãi tụi em quá vậy ạ? Trong khi tụi em đâu có gì đặc biệt,
mà bạn em lại bất lịch sự với anh nữa.
– Tôi biết thế nào cô bạn cũng thắc mắc. Có gì đâu, tôi đang cần tuyển
người, vô tình gặp các cô, cách ứng xử của các cô có vẻ rất tự tin, tôi cần
những người như vậy.
– Anh không thấy bực sao?
– Hoàn toàn không.
Nguyệt Hương nhận xét rụt rè:
– Anh có cá tính rất lạ chứ không thường tình như người ta.
Minh Nguyên cười lớn:
– Vậy sao? Tôi cũng thấy ngược lại, lần đầu tiên có một người mạnh dạn
nhận xét tôi. Cô bạn cũng đặc biệt lắm.
Nguyệt Hương cúi nhìn xuống tay mình. Cảm giác sung sướng lâng lâng.
Lần đầu tiên cô được nói chuyện thoải mái với một giám đốc của một công
ty lớn, mà là nói như một người bạn. Cô chưa thấy ai có phong cách thanh
lịch mà dễ mến như vậy. Có lẽ anh rất hoà đồng với mọi người.
Một người như vậy, được làm việc dưới quyền anh ta thì chắc thú vị vô
cùng.
Thấy cô cứ ngồi im, Minh Nguyên nhắc lại:
– Cô bạn còn thắc mắc chuyện gì nữa không?
– Dạ không ạ.
– Vậy thì đầu sáng sau hãy đến nhận việc nhé. Cả hai cô cùng đến một lượt,
vì tôi cũng muốn các cô làm việc ăn rơ với nhau.
– Vâng ạ, cám ơn anh nhiều lắm.
Minh Nguyên nghĩ nghĩ một lúc rồi khoát tay:
– Tôi nghĩ cách hay nhất là đừng để cô Phương ấy biết đây là công ty của
tôi.
– Dạ, em hiểu. Em không nói gì đâu, nói ra nó chắc chắn sẽ ngại mà không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.