ĐỪNG NHƯ MÂY LANG THANG - Trang 40

đó là do sự ưu ái đối với chính bản thân cô, vì anh phát hiện ra cô là một
nhân viên có năng lực làm việc. Anh cần những người như vậy. Điều đó
làm cô thấy tự tin lên rất nhiều.
Hôm sau vào lớp, Nguyệt Hương kéo Thanh Phương ra hành lang, nói một
cách trịnh trọng:
– Mình vừa tìm được một chỗ ngon lắm, công ty lớn hơn chỗ mình làm rất
nhiều. Người ta nhận rồi, hẹn là đầu tháng đến nhận việc.
Thanh Phương mở lớn mắt:
– Sao hay quá vậy? Tìm ở đâu mà nhanh vậy?
– Tìm việc là nghề của mình mà. Ở đó, người ta cần hai người biết đánh
máy, làm một buổi, lương chắc chắn phải cao hơn ở đây nhiều.
– Bao nhiêu mà cao?
Nguyệt Hương hơi lúng túng:
– Mình chưa biết, nhưng công ty đó lớn lắm, giám đốc lại rất phóng
khoáng, có lẽ lương không tệ đâu. Mà nếu thấp hơn mình trở lại chỗ này
làm, có sao đâu.
– Kỳ với anh Quyền không? Ảnh tốt với tụi mình như vậy, bỏ đi ngại quá.
Nguyệt Hương khoát tay hùng hồn:
– Có gì đâu mà kỳ! Mình đi làm chủ yếu là có lương, chỗ nào làm cao hơn
thì làm chỗ đó, anh Quyền thừa hiểu chuyện đó mà. Nếu là ảnh thì ảnh
cũng làm vậy thôi.
– Nhưng mà ...
Nguyệt Hương cười chế giễu:
– Thôi, đừng khờ quá! Ai cũng mỗi cái mỗi tình nghĩa như Phương thì có
mà thiệt thòi. Mình bảo đảm anh Quyền sẽ thông cảm mà. Ảnh cũng vậy
thôi, nếu ở đâu lương cao hơn thì ảnh sẽ làm ở đó, ai cũng vậy.
Thanh Phương gật đầu:
– Thôi được, Nguyệt làm ở đâu thì mình theo đó. Nhưng tụi mình không có
chuyên môn gì cả, sợ làm vài ngày bị đuổi thì quê lắm.
– Tháng đầu người ta sẽ cho học việc, tháng sau mới chính thức làm, lo gì
làm không được. Không lẽ mình tệ đến mức người ta chỉ việc mà không
làm được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.