ĐỪNG NHƯ MÂY LANG THANG - Trang 41

Thanh Phương làm thinh. Cô đâu có biết gì chuyện đi làm, nên thấy Nguyệt
Hương nói gì cũng có lý và cô tin một cách tuyệt đối. Nguyệt Hương cũng
đã tìm chỗ làm cho cô đó thôi. Nếu ở lại chỗ cũ mà không có Nguyệt
Hương thì cô buồn lắm.
Hôm sau khi đi làm, Thanh Phương gặp riêng Thái Quyền, cô nói một cách
ái ngại:
– Tháng sau em với Nguyệt Hương chuyển chỗ làm mới đó, anh Quyền.
Em nói trước để anh nhận người mới thay tụi em.
Vừa nói, cô vừa nhìn nhìn Thái Quyền. Chờ xem anh phản ứng thế nào, có
buồn nhiều không. Đúng như cô nghĩ, gương mặt anh có vẻ không vui:
– Chắc Hương tìm được chỗ ngon hơn phải không?
– Dạ, em cũng chưa biết ở đó, nhưng nghe nó nói như vậy.
– Chúc mừng Phương nghe. Chỗ nào có lương cao thì cứ đi, anh lấy quyền
gì mà giữ. Nhưng nếu mai mốt có thay đổi gì đó, thì cứ trở lại đây, lúc nào
anh cũng chờ Phương cả.
– Cám ơn anh Quyền nghe. Thật tình, Phương cũng thích làm ở đây, nhưng
Nguyệt Hương đi đâu thì Phương phải đi theo đó cho vui.
– Anh biết! Không có Hương thì Phương kém tự tin lắm phải không? Dù
sao cô ấy cũng là chỗ dựa tinh thần của Phương mà.
Thanh Phương không biết nói gì nữa. Thật lạ, khi không có mặt Thái
Quyền, cô đã nghĩ rất nhiều chuyện để nói, tưởng câu chuyện sẽ kéo dài
không dứt.
Nhưng giờ ở trước mặt anh thì không biết nói gì, mà cô thì không muốn
cho Thái Quyền biết rằng mình rất buồn. Nếu được thì cô rất muốn được
cùng làm việc với anh ở chỗ mới.
Thấy Thanh Phương cứ im lặng, Quyền lên tiếng:
– Chừng nào Phương nghỉ làm?
– Phương làm đến hết tháng luôn, chủ nhật nghỉ, thứ hai sẽ qua chỗ mới.
– Chúc vui vẻ nhé.
– Dạ.
Lúc đó có khách tới nên Thái Quyền phải đi ra. Thanh Phương cũng quay
lại chỗ của mình. Cô làm mà tâm trí cứ để đi đâu, không cách gì tập trung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.