ĐỪNG NHƯ MÂY LANG THANG - Trang 44

bên đây!
Rồi cô ta đi trước dẫn đường. Nguyệt Hương và Thanh Phương đi theo sau.
Cả ba người băng qua căn phòng thật rộng đến dãy hành lang cuối góc
phòng.
Thanh Phương đưa mắt nhìn quanh. Ở đây bề thế không thua công ty của
ba cô ngày trước, có điều nó thoáng hơn. Cô có cảm giác như không bình
thường trong cách đón tiếp nhân viên mới. Và cô bấm tay Nguyệt Hương,
nói khẽ:
– Hình như chị ấy chờ mình tới thì phải.
– Ừ, chắc vậy. Chắc chăn giám đốc đã dặn trước.
– Lạ thật! Họ tiếp nhân viên mới ân cần quá mức cần thiết rồi, mình thấy có
gì đó không bình thường.
– Sao?
– Không bình thường chút nào, trừ phi họ làm ăn mờ ám nên mới cần
người dữ vậy. Những công ty khác không nhiệt tình với người mới vào như
vậy đâu.Họ lịch sự quá mức rồi.
– Giám đốc của công ty này hoà đồng lắm, chắc đó cũng là cung cách làm
ăn của họ, họ ưu đãi nhân viên thì người ta sẽ làm việc hết mình, họ sẽ có
lợi hơn.
– Hồi đó ba mình cũng bình dân, nhưng không nhiệt tình quá mức như vậy
đâu. Mà cũng không ai đón nhân viên như đón thượng khách kiểu này.
Nguyệt Hương xua tay:
– Đón thượng khách thì phải là chính giám đốc chứ không phải thư ký.
– Nhưng cũng không cần phải như vậy, mình cảm thấy ...
Lúc đó cô thư ký dừng lại nên Thanh Phương cũng bỏ lửng câu nói. Cả hai
đứng lại chờ. Cô ta đẩy cửa phòng khoát tay:
– Hai em vô đây!
Thanh Phương đi theo vào trong. Cô thấy trong phòng chỉ có mỗi chiếc bàn
dài, trên đó có hai máy tính. Phía góc phòng có chiếc ghế dài, cạnh đó là tủ
lạnh. Trời ơi! Phòng làm việc của một nhân viên mới học việc mà tiêu
chuẩn cao thế này sao? Khó tin vô cùng!
Thanh Phương quay qua nhìn Nguyệt Hương. Cô nàng cũng mở mắt thao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.