ĐỪNG NHƯ MÂY LANG THANG - Trang 73

ngay:
– Anh giúp anh Quyền với ý đồ gì nữa vậy?
Cách nói của cô làm Minh Nguyên cười một tiếng. Anh ngồi im nhìn cô
khá lâu, rồi hỏi tỉnh bơ:
– Lần này thì là chuyện gì nữa đây?
– Anh trả lời đi, anh có ý đồ gì với anh Quyền nữa vậy?
– Theo cô thì tôi có ý đồ gì?
– Có phải anh dàn xếp để anh ấy trở thành nhân viên của anh không?
Minh Nguyên lại buông một tiếng cười:
– Hỏi vậy nghĩa là gián tiếp báo rằng tôi muốn thông qua anh ta để tìm
cách gần cô chứ gì? Vẫn chưa bỏ được ý nghĩ đó hả?
– Ý nghĩ gì?
– Ý nghĩ tôi phải lòng cô đến nỗi phải đeo bám lấy cô, lần trước Nguyệt
Hương cũng đã như vậy rồi.
Thanh Phương không dễ để bị dẫn dắt nữa, cô khoát mạnh tay:
– Đừng đem chuyện đó ra khống chế tôi. Lần trước tôi thấy quê thật đó,
nhưng bây giờ không bị mắc lừa nữa đâu. Anh mà biết sợ ai, vậy thì có
dám nói thật ý đồ của anh không?
Minh Nguyên nhún vai:
– Tuyển một nhân viên có năng lực làm việc cho mình thì ý đồ đã rõ như
ban ngày rồi, tôi phải giải thích gì nữa, thưa cô?
Giọng chế giễu của anh làm Thanh Phương tức điên lên. Cô mím môi,
chiếu cái nhìn căm ghét vào mặt anh ta:
– Đừng có nói kiểu đó! Tôi biết anh xảo quyệt, nhưng trơ trẽn như vậy thì
thật không có giới hạn. Anh muốn gì ở tôi? Tại sao không buông tha tôi
chứ?
Minh Nguyên nhún vai:
– Tôi chẳng muốn gì ở cô cả. Nếu cần người đẹp để làm bồ thì tôi có khối
người đẹp hơn cô. Còn cần nhân viên có năng lực thì ... thưa cô, cô chỉ
đáng làm nhân viên tạp vụ cho công ty tôi thôi.
Mặt Thanh Phương đỏ bừng lên cô nói như hét:
– Cấm không được xúc phạm tôi! Anh là cái gì mà hạ thấp người khác chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.