ĐỪNG NÓI MÃI MÃI - Trang 193

Vào lúc ấy Jed đang nằm ngoan ngoãn trong lòng Claire và Rome cười

với con trai. “Nó không thể cưỡng nổi một người phụ nữ xinh đẹp. Nó là cu
cậu tán tỉnh ghê gớm nhất đấy, trừ Missy.”

Missy thì đang hoàn toàn hài lòng trong lòng Max và Claire để ý thấy

cách anh đối xử dịu dàng với con bé, cả khả năng vững vàng của anh nữa.
Cô đã có lần thấy kỹ năng của anh với trẻ con, chẳng bao lâu sau họ quen
nhau. Thời khắc cô phải lòng Max chính là lúc anh đang chơi với bọn trẻ
nhà Martine ở bữa tụ họp gia đình. Tình yêu chỉ đơn giản như thế, dễ dàng
nhưng cũng không thể hối lại như thế.

“Hãy tận hưởng sự bình yên đi”, lời khuyên của Sarha chen ngang suy

nghĩ của Claire, Jed chọn đúng lúc đó để ngẩng đầu lên khỏi vai Claire và
nhìn xuống đống đồ chơi đang nằm rải rác dưới đất. Nó khẽ gừ rồi lao mình
ra khỏi cánh tay cô. Claire hoảng hốt kêu lên trong lúc tóm nó lại và Rome
cũng làm việc tương tự, lao tới đỡ thằng bé trong không trung. Anh thở dài
đặt nó xuống sàn nhà. Hoàn toàn chú tâm vào đám đồ chơi, Jed chập chững
đi ra chỗ chiếc xe tải bằng nhựa màu đỏ mà nó đã chọn.

“Nó không để ý gì đến lực hấp dẫn, và không biết sợ độ cao”, Rome

nhăn nhó nói. “Nó cũng khỏe như một con la ấy. Đừng mong có ai ôm
được nó một khi nó đã quyết tụt xuống.”

“Nó làm tôi sợ gần chết”, Claire hổn hển.

“Tôi thì sợ từ khi nó biết bò rồi”, Sarha vừa nói vừa cười. “Rồi lúc được

tám tháng nó bắt đầu biết đi và mọi chuyện còn tệ hơn nữa. Lúc nào cũng
phải chạy theo sau.”

Thật khó mà tin được một người phụ nữ thanh mảnh như Sarha lại sinh

được đứa bé bụ bẫm với mọi dấu hiệu thừa hưởng vóc dáng to lớn từ bố nó
thế kia. Hai đứa trẻ có rất ít nét của Sarha, ngoại trừ dáng vóc mảnh mai
của cô bé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.