ĐỪNG NÓI MÃI MÃI - Trang 205

Max đưa điện thoại trở lại cho Claire, cô nhìn anh đầy biết ơn vì đã tỏ ra
cảm thông như thế với bà Alma.

“Các con chọn ngày chưa?”, bà Alma háo hức hỏi.

“Chưa ạ, bọn con chưa có thời gian bàn chuyện đó. Tổ chức một đám

cưới ở nhà thờ thì mất bao lâu hả mẹ?”, Claire lắng nghe rồi quay sang
Max. “Anh nghĩ bao nhiêu thành viên trong gia đình anh sẽ tới dự đám
cưới?”

Anh nhún vai. “Dự đoán tương đối thì khoảng… Bảy trăm người, cộng

trừ khoảng một trăm.”

“Bảy trăm người?”, Claire há hốc miệng còn ở đầu dây bên kia bà Alma

kêu ré lên.

“Anh đã bảo họ hàng anh đông lắm mà. Con số đó cũng đã bao gồm bạn

bè rồi. Mẹ anh sẽ cho chúng ta danh sách chính thức trong khoảng một
tuần”, anh với tay lấy điện thoại, Claire lại đưa nó cho anh.

“Bác đừng hoảng”, anh đang an ủi bà Alma. “Có lẽ mọi chuyện sẽ dễ

dàng hơn nếu chúng cháu cưới nhau ở Anh. Chúng ta sẽ phải di chuyển bao
nhiêu người ạ?”

Claire cố nghĩ xem bao nhiêu người sẽ được mời đến đám cưới. Gia đình

cô ít người nhưng còn có bạn bè của cả nhà nữa. Nhưng nếu họ cưới ở Anh
thì bao nhiêu người có thể tham dự được? Và nếu họ cưới ở Texas thì bao
nhiêu thành viên của gia đình anh sẽ không thể thực hiện chuyến bay vượt
đại dương? Đột nhiên đám cưới này lại phát sinh quá nhiều giả định.

“Chỗ ở không thành vấn đề”, Max đang nhẹ nhàng giải thích nên Claire

đoán là bà Alma đang cuống lên vì ý nghĩ di chuyển cả tông ti họ hàng
sang Anh. “Trong họ nhà cháu có khá nhiều phòng trống. Nhà thờ ạ? Vâng,
nhà thờ đủ lớn để chứa một đám cưới to thế này. Đó là một tòa nhà bằng đá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.