ĐỪNG NÓI MÃI MÃI - Trang 206

khổng lồ xây từ xưa”, anh lắng nghe một lát rồi cười. “Không, cháu không
quan tâm chúng cháu cưới nhau ở đâu. Anh hay Texas đều không thành vấn
đề, chừng nào cháu có Claire và việc cưới xin không cần mất quá nhiều
thời gian. Bao lâu à? Hạn của cháu là sáu tuần.”

Cho dù đang ngồi đối diện anh Claire cũng nghe thấy tiếng kêu thất

thanh của bà Alma. Max thì chỉ điềm tĩnh nói. “Sáu tuần. Cháu sẽ không
chờ lâu hơn thế. Cuối tuần này Claire và cháu sẽ về rồi chúng ta sẽ lên kế
hoạch.”

Claire nhìn anh hoảng hốt khi Max cúp máy với vẻ thỏa mãn rành rành.

“Sáu tuần?”, cô lặp lại. “Không thể tổ chức một đám cưới cho hơn bảy trăm
thực khách trong vòng sáu tuần được! Việc ấy đòi hỏi nhiều tháng chuẩn
bị!”

“Sáu tuần, nếu không anh sẽ mang em đến trước mặt một thẩm phán và

làm cho xong chuyện. Thế là anh rộng rãi lắm rồi đấy. Ý của anh là muốn
cưới em luôn cuối tuần này, và ý tưởng đó hấp dẫn khủng khiếp. Chỉ có
điều là rất nhiều người sẽ không bao giờ tha thứ cho chúng ta.”

Anh dành cho cô nụ cười sáng chói, đứng lên và giơ tay ra cho cô. Claire

nắm lấy tay Max và anh kéo cô đứng dậy, ôm cô vào lòng, hôn cô thật lâu
và thật nồng nàn.

“Đừng lo, hai bà mẹ của chúng ta sẽ làm cho đám cưới này trở nên hoàn

hảo.

Không có trục trặc nào “dám” xảy ra đâu.”

Claire thất kinh khi Max đã không đưa cô đến một tiệm kim hoàn nhỏ

như tưởng tượng. Thay vào đó cô thấy mình đang ngồi trong một salon
lộng lẫy trong khi viên quản lý mang hàng khay những đồ trang sức lấp
lánh ra. Max đang nghĩ cái gì thế? Chắc chắn anh không nghĩ mình phải
cạnh tranh với Jeff Halsey về mặt vật chất đấy chứ? Claire biết chắc chắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.