ĐỪNG NÓI MÃI MÃI - Trang 69

“Em đâu cần làm bạn với họ”, Max khăng khăng và Claire cảm thấy chất

thép trong lời nói của anh. “Nếu họ đến đó, em chỉ việc lờ họ đi. Ngày nay
ly dị là chuyện quá bình thường, không nhất thiết phải vì nó mà chia bè
chia cánh những người bạn và người quen cũ.”

“Tôi không có chiến tranh gì với Jeff”, Claire chối, “Vấn đề không phải

thế”. “Vậy thì vấn đề là gì? Tôi muốn đưa em tới bữa tiệc và sau đó là nhảy
với em. Tôi nghĩ chúng ta sẽ chơi rất vui, em không thấy vậy à?” “Tôi đang
độc chiếm thời gian của anh…”

“ Không, cưng ơi”, Max khẽ ngắt lời. “Tôi mới đang độc chiếm thời gian

của em. Tôi thích ở bên em. Em không dễ nổi cơn khóc lóc trên vai áo tôi.
Tôi công khai thừa nhận mình là kẻ ích kỷ, nhưng tôi thấy thoải mái khi ở
bên em, và tôi thì rất thích sự thoải mái.”

Claire đầu hàng dù biết rằng cô nên tránh càng xa Max càng tốt, vì sự an

toàn về mặt tình cảm của cá nhân nhưng đơn giản là cô không làm được.
Cô muốn ở bên anh, nhìn anh, nói chuyện với anh, cho dù chỉ là với tư cách
một người bạn, và nhu cầu ấy mạnh đến nỗi không kiềm chế được.

Ăn trưa xong Max đưa cô qua đường. Trong lúc họ ăn mây đen đã kéo

đầy trời, hứa hẹn một cơn mưa rào mùa xuân. Anh liếc nhìn lên. “Tôi phải
chạy mới tránh được cơn mưa này”, anh nói. “Tối nay mấy giờ chúng ta ăn
tối nhỉ?”

Claire quay sang nhìn anh khó tin. “Lại bữa tối nữa? Ba hôm liền?”

“Trừ khi em có kế hoạch khác. Tôi sẽ nấu. Rốt cuộc đây là bữa ăn đầu

tiên tôi nấu trong căn hộ mới của mình mà. Em không có kế hoạch gì đấy
chứ?”

“Không, không có.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.