ĐỪNG NÓI MÃI MÃI - Trang 90

“Anh Steve cũng bảo tôi thế đấy. Ồ, nhà Waverly đây rồi. Lâu lắm rồi chị

không gặp Beth đấy.”

Chị vẫy tay với cặp vợ chồng mới đến qua đầu họ. “Em giúp gì được

không?”, Claire hỏi.

“Chị không biết. Hỏi mẹ ấy, nếu em tìm được mẹ. Năm phút trước mẹ ở

trong kho, giờ thì chịu.”

Max đặt tay lên eo cô khi họ đi vào trong phòng khách đông đúc, ngay

lập tức Claire cảm thấy tác động của những cặp mắt nhìn họ khi mọi người
quay ra nhìn khách mới đến. Cô biết những ý nghĩ của họ, biết rằng mọi
người đều đã nghe đồn đại và đang dò xét xem lời đồn đúng đến đâu.

“Con đến rồi!”, bà Alma vui sướng nói và băng ngang qua phòng để hôn

vào má Claire. Bà quay nụ cười 1000 watt sang Max trong khi anh nhếch
mép tinh quái. Trước khi bà Alma hay Claire kịp đoán anh định làm gì,
Max đã vòng tay ôm bà Alma và hôn vào môi bà, lại còn làm tới hai lần.
Bà Alma cười rũ nhưng vẫn đỏ mặt khi anh thả bà ra.

“Max, cậu đang làm gì đấy?”, bà kêu lên.

“Hôn một người phụ nữ xinh đẹp”, anh dịu dàng nói, nhưng vẻ hiền lành

ấy bị đôi mắt lấp lánh quỷ quyệt át đi. Anh vươn tay ra và lại kéo Claire
vào lòng. “Giờ thì cháu và Claire phải đi tìm cái gì để ăn đây. Cháu đang
chết đói mà cô ấy cũng chưa ăn gì cả.”

Claire cảm thấy đông cứng cả người trong khi bước đi cùng anh đến nhà

bếp, cô tưởng tượng mọi cặp mắt đều đang xiên vào lưng mình như những
lưỡi đao. Max đã hôn bà Alma đến hai lần, tức là anh hôn bà còn nhiều lần
hơn hôn cô. Cô đã phải đứng bên lề mà ghen tị vẻ quyến rũ ngời sáng và
thoải mái mà cả hai người sở hữu trong lúc ước mong mình cũng có được
món quà ấy. Chị Martine cũng làm được như vậy khi luôn chiếm được cảm
tình của tất cả những người chị mới gặp. Suốt đời Claire luôn sống giữa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.