ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 228

Đó là thứ xảy ra tại đây.

Cơ thể tôi lao sầm vào anh ta. Tôi túm chặt lấy vai anh ta như một

con khỉ đu mình lên hàng rào. Bọn tôi loạng choạng vật nhau. Tôi thu gối
lên và đè lên ngực anh ta. Hàm tôi vẫn nghiến chặt, đỉnh đầu tôi ở dưới hàm
của tay cảnh sát trẻ.

Chúng tôi ngã xuống đất đánh uỵch một cái.

Tôi nghe một tiếng rắc. Một cơn đau nhói lan xuống từ chỗ sọ tôi đập

vào hàm anh ta. Tay cảnh sát trẻ kêu lên khe khẽ “pluuu”. Không khí thoát
ra khỏi phổi anh ta. Hàm anh ta, tôi nghĩ, đã bị vỡ. Nỗi hoảng loạn chạy
trốn bây giờ được kiểm soát hoàn toàn. Tôi trườn xuống khỏi người anh ta
như thể anh ta là một cái dùi cui điện.

Tôi đã tấn công một nhân viên cảnh sát.

Không có thời gian chăm chú vào chuyện đó. Tôi chỉ muốn chạy xa

khỏi anh ta. Tôi cố đứng lên, toan quay đi và chạy thì thấy anh ta bám vào
mắt cá chân mình. Tôi nhìn xuống và ánh mắt bọn tôi gặp nhau.

Anh ta đang trong cơn đau đớn. Đau đớn do tôi gây ra.

Tôi giữ thăng bằng và đá một phát. Chân nhằm vào sườn anh ta. Lần

này anh ta kêu lên tiếng “pluuuu” rền rĩ. Máu chảy nhỏ giọt từ miệng anh
ta. Tôi không thể tin mình đang làm cái gì. Tôi đá anh ta phát nữa. Chỉ đủ
mạnh để anh ta buông tay ra. Tôi được tự do.

Và rồi tôi chạy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.