ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 23

giống như khi đoán hình những đám mây hoặc hình của những vết mực
Rorschach.

Chúng tôi đã rời khỏi con đường mòn để tìm lối đi xuyên qua bụi cây

dày. Elizabeth dẫn đường. Tôi theo sau nàng hai bước, giờ đây nghĩ lại tôi
thấy điều đó giống như một hình ảnh mang tính biểu tượng. Tôi đã luôn
luôn tin rằng không gì có thể chia lìa chúng tôi - dĩ nhiên quá khứ của
chúng tôi đã chứng tỏ điều đó, phải không? - nhưng giờ đây, hơn bao giờ
hết, tôi có thể nhận thấy mặc cảm tội lỗi đang đẩy nàng ra xa khỏi tôi.

Tội lỗi của tôi.

Phía trước, Elizabeth rẽ phải ở chỗ tảng đá lớn có hình thù của một

cái linga, và ở đó, phía bên phải, là cái cây của chúng tôi. Tên họ viết tắt
của chúng tôi được khắc trên vỏ cây:

E.P.

+

D.B.

Và dĩ nhiên, một trái tim bao quanh. Dưới trái tim có mười hai vạch,

mỗi vạch đánh dấu cho một lần lễ kỷ niệm hàng năm nụ hôn đầu tiên của
chúng tôi. Tôi toan nói một câu lém lỉnh về tình trạng tệ hại của chúng tôi,
nhưng khi trông thấy gương mặt của Elizabeth, những nốt tàn nhang giờ
đây dường như biến mất hay sạm lại, cái cằm nghiêng nghiêng, chiếc cổ
dài, thanh tú, đôi mắt xanh lá cây không chớp, mái tóc đen nhánh bện lại
như một sợi thừng dày thả xuống tận vai, tôi không thốt nên lời. Suýt nữa
tôi đã thú nhận với nàng tất cả, ngay lúc ấy và ngay ở đấy, nhưng có điều gì
đó ngăn tôi lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.