ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 236

Cầu thang. Phải có một cái cầu thang xuống đây ở chỗ nào đó. Tôi

mò mẫm tiến về phía trước, di chuyển theo kiểu điệu nhảy giật giật, đẩy
chân trái bước trước như thể nó là một cây ba toong trắng. Chân tôi giẫm
lạo xạo lên một vài mảnh thủy tinh vỡ. Tôi vẫn bước tiếp.

Tôi nghe thấy cái mà tôi nghĩ là tiếng lầm bầm, và một đàn chuột

khổng lồ ngoi lên chạy về phía tôi. Cái gì đó như một bàn tay víu lấy tôi,
giống như thứ ngóc lên từ một ngôi mộ. Tôi hét lên cắn lại.

“Himmler thích cá ngừ nướng!” ông ta hét lên với tôi.

Một người đàn ông - phải, giờ tôi nhìn thấy rõ là một người đàn ông -

bắt đầu đứng lên. Ông ta cao, đen, râu xám trắng và quăn tít đến độ trông
như thể đang ăn một con cừu.

“Mày có nghe tao nói không?” người đàn ông hét. “Mày nghe tao vừa

bảo với mày cái gì không?”

Ông ta bước về phía tôi. Tôi lùi lại.

“Himmler! Nó thích cá ngừ nướng!”

Người đàn ông có râu này rõ ràng không hài lòng về chuyện gì đó.

Ông nắm tay thành nắm đấm và dứ dứ nhắm vào tôi. Tôi bước sang bên
cạnh mà không nghĩ gì. Nắm đấm lao qua tôi với đủ xung lực - hoặc có thể
là đủ rượu - khiến ông ta ngã nhào. Ông ta ngã sấp xuống. Tôi không buồn
đợi. Tôi tìm thấy cầu thang và chạy lên.

Cửa bị khóa.

“Himmler!”

Ông ta nói to, quá to. Tôi đẩy cửa. Không lối thoát.

“Mày nghe tao nói không? Mày nghe tao đang nói cái gì không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.