ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 250

Tôi gật đầu.

“Anh gặp rắc rối với pháp luật, anh cũng nên làm vậy.”

“Tương tự thế.”

“Chuyện tồi tệ đang xảy ra với anh, bác sĩ.” Anh dang tay ra. “Tồi tệ

là thế giới của tôi. Tôi là người dẫn đường tốt nhất ở đó.”

Vì vậy tôi kể cho anh câu chuyện. Kể gần hết. Anh gật đầu rất nhiều,

nhưng tôi ngờ anh không tin khi tôi nói mình không dính líu gì với những
vụ giết người. Tôi ngờ anh cũng chẳng quan tâm.

“Được rồi,” anh nói khi tôi kể xong, “hãy chuẩn bị sẵn sàng cho anh.

Rồi chúng ta cần phải nói chuyện về thứ khác nữa.”

“Thứ gì?”

Tyrese không trả lời. Anh lại gần thứ trông giống một cái tủ có khóa

bằng kim loại kiên cố ở góc phòng. Anh mở nó bằng một chiếc chìa khóa,
nhoài người vào trong, và lấy ra một khẩu súng.

“Glock, cưng ơi, Glock,” anh nói, chìa cho tôi khẩu súng. Tôi cứng

đờ. Hình ảnh gồm màu đen và máu lóe lên trong đầu tôi rồi nhanh chóng
biến mất; tôi không đuổi theo. Đã lâu lắm rồi. Tôi đưa tay ra cầm lấy khẩu
súng bằng hai ngón tay, cứ như là nó rất nóng. “Khẩu súng của nhà vô
địch,” anh nói thêm.

Tôi định từ chối không nhận, nhưng thế sẽ là ngu. Họ vốn đã nghi

ngờ tôi trong hai vụ án mạng, tấn công một nhân viên cảnh sát, kháng cự
lệnh bắt, và có lẽ là hàng đống những thứ khác vì chạy trốn pháp luật. Thêm
tội mang một vũ khí cộng vào tất thảy những chuyện đó thì có hề hấn gì?

“Nó được lên đạn rồi đấy,” anh nói.

“Có an toàn chút nào không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.