ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 291

Tôi gật đầu, nhưng ông ta vẫn nhìn cái rèm cửa.

“Tuy nhiên, tôi được giao cho một trong những phiên tòa xử vụ giết

người đình đám nhất trong bang.”

Thứ gì đó lạnh ngắt chui vào bụng tôi.

“Của ai?” tôi hỏi.

“Brandon Scope. Con trai tỷ phú. Anh có nhớ vụ đó không?”

Tôi lạnh cứng, kinh hãi. Tôi gần như không thở nổi. Cái tên ít nhiều

gây ngạc nhiên của Flannery nghe quen quen. Brandon Scope. Tôi suýt lắc
đầu, không phải vì tôi không nhớ vụ đó, mà vì tôi muốn ông ta nói bất cứ
điều gì ngoại trừ cái tên đó.

Để cho rõ ràng, tôi xin cung cấp vài thông tin cơ bản cho bạn:

Brandon Scope, ba mươi ba tuổi, bị cướp và giết cách đây tám năm. Phải,
tám năm trước. Có lẽ khoảng hai tháng trước khi Elizabeth bị giết. Anh ta
bị bắn hai phát và xác bị quăng gần một công trường ở Harlem. Tiền bị mất.
Báo chí véo von mãi về sự kiện này. Họ ca ngợi hết lời việc làm từ thiện
của Brandon Scope. Họ kể anh ta giúp đỡ bọn trẻ đường phố như thế nào,
anh ta thích làm việc với người nghèo hơn là điều hành tập đoàn đa quốc
gia của bố anh ta như thế nào, ba cái trò kiểu đó. Đó là một trong những vụ
giết người làm “rung chuyển cả đất nước” và dẫn đến hàng đống chỉ trỏ,
siết tay. Một quỹ từ thiện đã được thành lập mang tên anh chàng họ Scope
trẻ tuổi. Chị gái tôi, Linda, điều hành quỹ đó. Bạn sẽ không tin những việc
tốt mà nó làm ở đó đâu.

“Tôi có nhớ,” tôi khẽ nói.

“Anh có nhớ đã bắt được một tên không?”

“Một thằng nhóc đường phố,” tôi nói. “Một trong những đứa anh ta

giúp đỡ, phải không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.