ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 379

Tôi nhìn thẳng vào mắt ông và thực sự nhìn bằng ánh mắt trân trối, có

lẽ là lần đầu tiên trong mối quan hệ đã bao lâu nay của chúng tôi. Thứ gì đó
lướt qua giữa chúng tôi, mặc dù tôi không chắc là cái gì. Sự nhượng bộ về
phần ông, có lẽ, tôi không biết. Tôi vẫn kiên quyết. “Bố có biết con nhớ con
gái bố nhiều đến mức nào không?”

“Ngồi xuống, David.”

“Không cho đến khi...”

“Bố sẽ nói cho anh,” ông nhẹ nhàng nói. “Ngồi xuống đi.”

Tôi vừa nhìn ông vừa ngồi xuống cái đi văng. Tôi ngả người xuống

cái gối tựa. Ông đặt khẩu súng lên cái bàn bên cạnh. “Anh muốn uống
không?”

“Không.”

“Tốt hơn là anh nên uống.”

“Không phải bây giờ.”

Ông nhún vai và đi về phía quầy bar có thể gập lại với dàn ly thả

xuống. Nó đã cũ và xộc xệch. Những cái ly xếp lộn xộn, va leng keng vào
nhau, và tôi chắc chắn hơn bao giờ hết đây không phải là lần đánh phá đầu
tiên của ông vào cái tủ rượu trong ngày hôm nay. Ông từ từ rót rượu. Tôi
muốn giục ông, nhưng đến lúc này tôi đã hối thúc đủ rồi. Ông cần rượu, tôi
biết thế. Ông đang tập trung những ý nghĩ lại, sắp xếp chúng, xem xét các
khía cạnh. Tôi mong đợi như thế.

Ông cầm cái ly bằng cả hai tay và ngồi thụp xuống ghế. “Bố chưa bao

giờ quý anh cho lắm,” ông nói. “Không phải là do riêng tư hay gì. Anh xuất
thân từ một gia đình tốt. Cha anh là một người tốt, và mẹ anh, à ừ, bà ấy đã
cố gắng, phải không.” Một tay cầm ly rượu còn tay kia thì vò tóc. “Nhưng
bố nghĩ quan hệ của anh với con gái bố” - ông nhìn lên, tìm trên trần nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.