ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 408

Tôi không cho nàng cơ hội cãi lại. Tôi bước đi và tiến về phía ngôi

nhà. Khi đến cánh cửa kéo bằng kính, tôi khum tay lại quanh mắt và hé nhìn
vào. Không có dấu hiệu nào của Hoyt. Tôi thử cửa sau. Nó không khóa. Tôi
xoay nắm đấm cửa và bước vào trong. Không ai ở đó. Tôi toan bước ra thì
thấy một tiếng tách nhỏ trong gara. Tôi đi qua bếp vào phòng giặt. Tôi
chầm chầm mở cửa gara.

Hoyt Parker ngồi ở ghế trước trong chiếc Buick Skylark của ông.

Động cơ tắt. Ông cầm một ly rượu trong tay. Khi tôi mở cửa, ông giơ súng
lên. Rồi, nhìn thấy tôi, ông hạ nó xuống bên sườn. Tôi bước hai bước xuống
nền xi măng và với tay cầm cửa xe. Cửa không khóa. Tôi mở cửa và chui
vào frong ngồi cạnh ông.

“Anh muốn gì, Beck?” Trong giọng ông có vị rượu.

Tôi ngồi lại trong ghế. “Bảo Griffin Scope thả thằng bé ra,” tôi nói.

“Bố không biết anh đang nói chuyện gì,” ông đáp lại, không một mảy

may tin tưởng.

“Hối lộ, tiền biếu, tiền nhận ngoài. Chọn cái dành cho mình đi, Hoyt.

Giờ con biết sự thật rồi”

“Anh không biết đếch gì.”

“Cái đêm đó ở hồ,” tôi nói. “Khi bố cố thuyết phục Elizabeth không

đến chỗ cảnh sát.”

“Chúng ta đã nói chuyện này rồi.”

“Nhưng bây giờ con tò mò, Hoyt ạ. Điều mà bố thực sự sợ - là bọn

chúng sẽ giết cô ấy hay bố cũng sẽ bị bắt nốt?”

Mắt ông lờ đờ đảo sang tôi. “Con bé sẽ chết nếu bố không thuyết

phục nó chạy trốn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.