ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 71

5

Tôi nhìn không chớp mắt vào màn hình máy tính.

Tôi không cử động nổi. Những giác quan bị quá tải quá mức. Mọi bộ

phận cơ thể tê liệt.

Không thể như thế được. Tôi biết mà. Elizabeth không bị rơi khỏi

thuyền buồm rồi được giả định là đã chết đuối, thi thể nàng không bao giờ
được tìm thấy. Nàng đã không bị thiêu đến nỗi không nhận dạng được hay
đại loại thế. Thi thể nàng được tìm thấy trong một cái rãnh dưới Đường 80.
Bị biến dạng, có thể là thế, nhưng nàng đã được nhận dạng một cách chắc
chắn.

Không phải mày nhận dạng

Có thể không phải, nhưng thi thể nàng đã được hai thành viên thân

thiết trong gia đình nhận dạng: cha và chú nàng. Thật ra thì, Hoyt Parker, bố
vợ tôi, chính là người nói với tôi Elizabeth đã chết. Ông cùng em trai, Ken,
đến phòng bệnh không lâu sau khi tôi hồi phục ý thức. Hoyt và Ken đều to
lớn, mặt lạnh như đá, tóc hoa râm, một người là cảnh sát thành phố New
York, người kia là đặc vụ liên bang, cả hai là cựu chiến binh với cơ bắp to
lớn, rắn chắc cuồn cuộn.

Họ cởi mũ ra và gắng nói với tôi bằng giọng thấu cảm của các chuyên

gia, nhưng tôi đã không tin và họ cũng không cố gắng thuyết phục.

Vậy, tôi vừa mới nhìn thấy cái gì thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.