DUNG QUÂN - Trang 116

bảy ngày. Ngươi xem, đầu gối đến bây giờ vẫn còn rất sưng.”

Ngoài miệng nói là muốn hắn sờ đầu gối nhưng đó chỉ là mượn cớ

nắm tay Lục Hằng Tu không buông.

Lục Hằng Tu mặc dù tức giận Thần vương gia và Ninh Hi Diệp cấu

kết buộc hắn thổ lộ chân tâm nhưng hắn biết việc này xét đến cùng là do
bản thân sai, chỉ cần nói thích là được, thế nhưng hắn lại làm tổn thương
tình cảm chưa từng đắn đo của Ninh Hi Diệp. Rõ ràng là chuyện riêng của
hai người, vậy mà phải làm phiền người khác tác hợp, trong lòng thấy xấu
hổ và buồn bực.

Ninh Hi Diệp thấy hắn thuận theo, không cầm lòng tiến thêm một

bước, cố ý ôm hắn nói: “Trẫm vẫn còn lo lắng mà.”

“Lo lắng cái gì?” – Lục Hằng Tu biết y không có ý tốt, thận trọng hỏi

han.

Đuôi lông mày cong lên, Ninh Hi Diệp tiến đến gần mặt hắn, hơi thở

cả hai vấn vít: “Tiểu Tu cũng chưa nói thích trẫm.”

“…”Mặt Lục Hằng Tu nóng như thiêu đốt, trực giác muốn xoay mặt

trốn tránh nhưng cằm lại bị y giữ chặt, ánh mắt cuồng nhiệt gắt gao theo
dõi hắn không tha.

Ninh Hi Diệp thấy khuôn mặt đỏ lên của hắn, càng hạ quyết tâm muốn

bức hắn nói ra, lại càng không buông tha sắc mặt thay đổi dù chút ít của
hắn.

Lục Hằng Tu mặt hồng lên, mấy lần lời nói đã tới bên miệng nhưng dù

thế nào cũng không thốt nên lời.

“Không nói?” – Chân mày Ninh Hi Diệp thấp xuống, ôn nhu ôm lấy

hắn, cằm đặt trên đầu vai hắn: “Quên đi, không sao, trẫm sẽ tiếp tục chờ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.