DUNG QUÂN - Trang 134

nhìn cậu, nhớ đến đêm đó ở dưới Xuân Phong Đắc Ý lâu, cậu cũng bi
thương lo lắng như vậy.

Ninh Dao công chúa một lòng muốn gả cho trạng nguyên lang từ lúc

gặp trạng nguyên xong, sau khi hồi phủ làm ầm không chịu xuất giá.

Vĩnh An công chúa mấy đêm liền đều tiến cung gặp thái hậu, cầm

khăn tay khóc sướt mướt nói muốn hủy hôn: “Tẩu tử ơi, Ninh Dao cũng là
chất nữ của tỷ, sao tỷ có thể đang tâm gả nó vào một nhà như thế? Bán đậu
hủ không tính đi, nhưng khuôn mặt kia… Nửa đêm tỉnh dậy mà thấy còn
không dọa chết người! Việc hôn nhân này nếu thành, tỷ nói xem nhà muội
sao dám nhìn mặt thiên hạ chứ? Ninh Dao còn có mặt mũi nào gặp người
khác được nữa? Tiên đế đại ca của muội nếu còn sống, huynh ấy sao có thể
nhẫn tâm để Ninh Dao chịu khổ?”

Thái hậu lần trước nghẹn một bụng tức thần sắc bất động, nâng chén

trà nóng thổi hơi chậm chạp nói: “Trai lớn lấy vợ gái lớn gả chồng, đó là lẽ
thường tình. Ai gia nói làm sao được? Trai tài gái sắc. Người ta nếu là trạng
nguyên, tài học cũng không cần phải nói, ai gia thấy rất tốt. Bộ dạng xấu thì
có sao đâu? Nhân phẩm tốt là được. Nếu hủy hôn, nhà muội làm sao ăn nói
với người ta, muội nói mặt mũi hoàng thượng để ở chỗ nào? Không phải
ngay cả áo cưới của Ninh Dao cũng chuẩn bị xong rồi ư? Chỉ cần chọn
ngày tốt gả đi, năm sau sinh đứa tiểu ngoại tôn mập mập trắng trẻo, không
chừng sẽ có học vấn như Từ trạng nguyên.”

Vĩnh An công chúa do không cam lòng, khóc lóc chạy tới ngự thư

phòng, vừa vặn thấy bài vị tiên đế bên trong, xoải bước tiến lên phía trước
“Ca ơi ca.” hét lên một tiếng thương tâm.

Ninh Hi Diệp thử khuyên bảo nàng: “Cô mẫu đừng thương tâm quá

mức, giữ gìn thân thể quan trọng hơn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.