DUNG QUÂN - Trang 135

Vĩnh An vung khăn tay, nói chắc như đinh đóng cột: “Nếu hoàng

thượng không thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, ta hôm nay sẽ chết ở trước mặt
hoàng huynh!”

Ninh Hi Diệp đang lúc lúng túng, ngoài cửa lại có quần thần cầu kiến.

Là Vĩnh An phò mã kêu gọi các vị thần tử đến cầu tình, quỳ trước cửa cung
muốn y thay đổi ý chỉ, chỉ cần không phải là vị trạng nguyên lang kia, bảng
nhãn, thám hoa thậm chí là tiến sĩ, đều nguyện ý gả Ninh Dao.

Ninh Hi Diệp giận dữ, đập bàn quát: “Các ngươi xem ý chỉ của trẫm là

trò đùa sao? Tùy vào các ngươi muốn ban là ban, muốn sửa là sửa! Đừng
nói Ninh dao là công chúa có thể nói không xuất giá là không xuất giá, nếu
ở dân gian, đừng nói là trạng nguyên, cho dù là kẻ vô lại chân què mắt chột
cũng không phải chỉ có thể lấy chồng theo chồng sao? Lần này nếu Ninh
Dao hủy hôn, sau này trẫm còn thể diện gì để đối mặt với hàng vạn lê dân!
Việc hôn sự này trẫm đã ban, mười ngày sau gả Ninh Dao cho Từ trạng
nguyên! Của hồi môn nên có trẫm cũng sẽ không để muội ấy thiệt thòi,
bằng không… Hừ!”

Mọi người im lặng, không dám nói gì nữa.

Ninh Hi Diệp đang lúc hả dạ, Vĩnh An công chúa “Ô…” khóc một

tràng dài, dựa vào linh vị tiên đế.

Trong phòng ánh nến lay động, ngoài cửa sổ lá rụng lất phất, tiếng báo

canh lanh lảnh, bất chợt cửa thư phòng nhẹ nhàng mở, lộ ra một căn phòng
lung linh như tuyết. Lục Hằng Tu từ trước bàn ngẩng đầu, trên mặt sửng sốt
lại rất nhanh nở nụ cười.

Người cạnh cửa búi tóc tán loạn, châu quan xiêu lệch, vạt áo cẩm bào

màu vàng nhạt bị xé rách nát, cái bát bưng trong tay vẫn tỏa hơi nóng.

“Ta nhớ chó canh cửa bị buộc lại hết rồi mà.” – Lục Hằng Tu nghiêng

đầu cười nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.