DUNG QUÂN - Trang 56

thích ăn mứt hoa quả này. Trẫm biết ngươi rất hay xấu hổ, không cần dùng
miệng, lấy tay đút là được rồi.”

Linh công công đang dựa vào cột ngủ gà ngủ gật, chợt nghe bên hiên

truyền đến tiếng hét phẫn nộ của thừa tướng đương triều: “Đế sách, sáng
mai quần thần mỗi người một cuốn!”

Giật mình, đầu đập vào cây cột.

Đêm nay nô tài lại không thể ngủ, ai…Linh công công buồn bực xoa

cái trán.

Cãi nhau ầm ĩ, đã sớm quên ưu sầu lúc trước. Trong ánh mặt trời một

ngày nắng rực rỡ, tâm trạng cũng thoải mái hơn rất nhiều.

Lúc này, Thần vương gia cũng đi tới, nói đông nói tây: “Hoàng đế chất

nhi của ta thực không hiểu cái gì là đúng mực hết, tại sao mà Phương đại
nhân vừa mới bận rộn xong lại phái hắn đi tuần tra ở bên ngoài? Trong triều
nhiều người như vậy, sao cứ nhất nhất là Phương đại nhân chứ?”.

Lục Hằng Tu nhẫn nhịn lắng nghe, trong lòng lại nói, đó là do Phương

đại nhân tự mình dâng tấu chương muốn đi.

Thần vương gia nói: “Lục đại nhân, kiểu cười của ngài sao lại giống

bộ dáng chất nhi hoàng đế của ta quá vậy?”

Lục Hằng Tu đỏ mặt, vội qua quít: “Đâu có…”

Thần vương gia cũng không truy cứu nữa, bỗng hạ giọng nói: “Ngài

biết không? Thái hậu tẩu tử của ta còn chưa từ bỏ đâu. Nếu không đã không
cho người vẽ tranh của thiên kim các phủ cho bệ hạ xem đâu. Nói là sang
đầu xuân năm sau nhất định phải làm gấp chuyện này. Hai ngày nay đang
lôi kéo vài vị lão vương phi đến các nhà tìm tân nương đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.