DŨNG SĨ CHÉP CÒM - Trang 100

hát, tự nhiên cô mỉm cười, miệng phun những bọt nước nhỏ như những hạt
cườm.

Cô bò đến nằm phục ở đây từ lúc trời chưa rạng sáng. Ngay bên dưới

khóm bèo, sát đáy bùn , là Bò và Trê, ngạnh dương thẳng, sẵn sàng lao lên
để bảo vệ cô và bé Rô Cờ lúc gặp nguy biến.

- Thằng Cò vá đáp xuống ao rồi đấy! Tiếng một anh cá nào đó kêu

to, và khắp mặt ao nhiều tiếng kêu râm ran nhắc lại.

Các bé cá, tôm, tép đang bơi bóng mồi ven bờ, nháy mắt đã trốn biệt vào

hang hốc. Chỉ còn một mình bé Rô Cờ vẫn tiếp tục bơi lượn, múa hát như
không hề nghe thấy gì. Nhiều bà con xót xa nhìn lại, tỏ vẻ vô cùng sợ hãi, lo
lắng thay cho bé.

- Chao ôi, cái con bé! Có lẽ nó phát điên rồi hay sao ấy!

Rô Cờ xòe rộng cái đuôi dài tha thướt, óng ánh sắc tím Tam Giang điểm

những sọc màu hoa cà chen lẫn màu khói hương, nhịp nhàng quạt nước. Bé
làm như vô tình bơi thẳng đến trước mỏ Cò Vá.

Cò Vá to lớn gấp rưỡi những thằng cò khác. Bụng và ức lông màu bã

điếu, như một mụn vá lớn nổi bật giữa bộ cánh trắng, cổ cong hình lưỡi câu,
một túm lông dựng đứng trên chỏm đầu, cái mỏ màu vàng nhạt thuôn nhọn
như răng dĩa, chân cao lênh khênh quấn xà cạp đỏ. Hắn lội nước ngập quá
gối, bước từng bước dài rón rén, cổ gật gà gật gù, dáng bộ một triết gia
đang bách bộ đắm mình trong suy tưởng. Riêng cặp mắt đen ánh, sắc như
dao, đảo ngược đảo xuôi soi mói nhìn xuyên thủng nước, thì đúng là mắt
một tên cướp đường.

Bặp! Bất thần hắn vươn dài cổ mổ xuống nước nhanh như ánh chớp. Khi

hắn vươn cổ lên đã thấy giữa cặp mỏ nhọn như răng dĩa một bé Đòng Đong.
Bé vùng vẫy tuyệt vọng chưa kịp kêu la thì đã chui tuột vào cổ hắn.

Trông thấy bạn mình bị Cò Vá ăn thịt ngay trước mắt nhưng Rô Cờ

không hề cụp vây, co đuôi chạy trốn. Khi ước tính chỉ còn cách Cò Vá một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.