DŨNG SĨ CHÉP CÒM - Trang 36

Đó là một dòng sông hùng vĩ và tuyệt đẹp, như lưỡi gươm rộng mênh

mông, sóng vỗ ngang trời. Nghe đâu dòng sông bắt nguồn từ đỉnh núi
quanh năm chìm khuất trong mây, chảy qua biết bao nhiêu thác ghềnh hiểm
trở, những bãi bờ xanh ngút, những làng mạc trù phú, những cánh đồng
thẳng cánh cò bay…rồi dạo dạt tuôn ra biển lớn..

Chép com và Chày cùng hăm hở nói:

- Nếu đúng là có một dòng sông như ông vừa kể thì nhất định

chúng cháu phải tìm cách đưa tất cả bà con thoát khỏi cảnh chết dần chết
mòn hiện nay và cùng bà cơn bơi đến đó

- Các cháu còn ít tuổi mà đã biết nghĩ đến bà con đồng loại như

vậy là tốt, tốt lắm…nhưng việc này khó quá, khó quá các cháu ơi…

- Khó như thế nào hả ông?

- Cái khó trước tiên là dân ao chúng ta chưa một ai biết lối bơi đến

dòng sông lớn. Mà lối bơi đến đó lại vô cùng xa với cách trờ, dọc lối bơi có
biết bao nhiêu ngã bảy ngã ba, có biết bao nhiêu cái kênh ngang, mương
tắt…Lúc nào cũng chỉ rình đánh lạc hướng ta, đưa ta vào chỗ không còn lối
thoát. Đấy là chưa kể đến tụi Bói cá rằn ri rình rập trên khắp các kênh
mương. Rồi nhung nhúc trong mối kênh rạch đủ cá loài ác thú, ác điểu, cò,
vạc, bồ nông, rái cá, rắn mòng, rắn nước, rắn cạp nong, cạp nia,..không
không..- Cụ Nheo mù lắc cái đầu to sụ, gồ ghề lồi lõm như muốn xua đuổi
những ám ảnh ghê rợn trong đầu. – Không một ai trong loài ta, dù có phép
rồng phép tiên đi nữa, đủ sức, đủ tài, đủ trí, thoát ra khỏi chốn ao tù này và
bơi đến được dòng sông mộng tưởng đó…Phải phải, dòng sông lớn cũng
chỉ là dòng sông mơ ước của loài ta…Giọng cụ trở nên thì thầm gần như
một tiếng nấc dài.

Càng nghe cụ nói Chày và Chép còm càng buồn rầu thất vọng. Cặp mắt

Chày đã đỏ càng đỏ hoe. Chép còm im lặng một lúc khá lâu, gương mặt
hiền lành của chú bỗng trở lên lầm lì giận dữ. Chú nói giọng bướng bỉnh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.