ĐỨNG TRONG BÓNG TỐI - Trang 112

Anh nhìn chăm chú xuống tay mình, thầm ước cô lại đặt tay lên đó.

“Đó có thể là những gì Ed muốn ám chỉ”, anh nói. “Thích nghi với cuộc
sống, sau khi lớn lên ở một thế giới khác. Em sẽ mau chóng học được các
kỹ năng sinh tồn.”

“Vậy chuyện gì xảy ra sau khi cha anh mất?”, cô hỏi.
“Chúng tôi chôn cất ông trên mảnh đất đó. Tôi không nghĩ như thế là

hợp pháp, nhưng chúng tôi không biết điều đó. Davy tìm được công việc
trong một nhà máy. Chúng tôi đùm bọc lẫn nhau cho đến khi tôi tốt nghiệm
trung học, rồi Davy gia nhập lực lượng hải quân và tôi tiếp tục công việc
trong nhà máy.” Anh nhún vai. “Chúng tôi sống dựa vào nó.”

“Anh bao nhiêu tuổi khi ông qua đời?”
“Davy mười tám, tôi mười sáu. Kevin và Sean thì mới mười hai.”
Erin cắn môi. Mắt cô ướt đẫm. Điều này làm anh lo lắng.
“Xem kìa, em không cần cảm thấy thương lại tôi”, anh quả quyết với

cô. “Đó là một cách lạ lùng để lớn lên, nhưng không tệ. Vùng đất đó rất
xinh đẹp. Tôi có các anh em đùm bọc. Tôi không lấy làm tiếc về những thứ
bố đã dạy chúng tôi. Nếu mẹ không mất, tôi sẽ cho rằng mình vô cùng may
mắn.”

Cô lén lút lau nhanh mắt và mỉm cười với anh, hỏi. “Trông bà thế

nào?”

Anh ngẫm nghĩ một lúc. “Khi bà mất tôi còn rất nhỏ”, anh nói. “Tôi

quên rất nhiều, nhưng không bao giờ quên nụ cười của bà. Bố tôi thuộc típ
người ít nói, luôn ủ rũ nhưng bà có thể khiến ông cười. Bà là người duy
nhất làm được điều đó. Sau khi bà mất, ông không bao giờ cười nữa.”

“Bà mất thế...”, giọng cô nhỏ dần. “Ừm, xin lỗi”, cô thì thầm. “Đừng

bận tâm. Tôi không có ý...”

“Mang thai ngoài dạ con”, anh nói. “Chúng tôi sống cách bệnh viện

quá xa. Lúc đó là tháng Một. Tuyết rơi ngập ba foot

[23]

. Bà chết vì mất

máu.”

Cô nhìn xuống, đưa khăn lên lau miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.