ĐỨNG TRONG BÓNG TỐI - Trang 184

“Anh nghĩ là vừa nhìn thấy…” Anh im bặt khi nhận ra giọng điệu

mình hoảng hốt. Anh có thể chắc chắn lúc đầu không thấy ai trên ghế hành
khách.

“Không thể tin được,” anh lầm bầm
“Anh không tin cái gì?”
Đầu óc anh quá bận bịu để tìm lời giải thích hợp lý cho cô. Georg có

thể đã cúi xuống, chờ thời cơ nhô lên và dọa anh chết khiếp. Nhưng nghe
thật vô lý. Quá… hoang tưởng.

“Sao thế? Làm ơn, Connor, anh đã trông thấy cái gì?” Erin khẩn

khoản.

Anh đuổi theo chiếc xe. Ghế hành khách trống không. Dạ dày anh

chìm sâu thêm một nấc.

Anh hít một hơi thật sâu. “Anh nghĩ là anh nhìn thấy Georg”, anh thừa

nhận.

Erin bịt miệng. “Ở đâu?”
“Trong chiếc SUV phía trước.”
Cô quan sát chiếc xe. “Không phải Georg đang lái xe. Người này quá

cao và đầu thì quá bé.”

“Không phải tài xế,” anh nói. Anh đã biết chuyện này sẽ lạ lùng ra sao

với cô. Bụng anh siết chặt. Một cảm giác nôn nao, mơ hồ như xấu hổ.

Erin nhìn chiếc SUV chăm chú. “Chẳng có ai ngồi ghế hành khách

cả.”

“Anh biết,” anh khó khăn nói. “Hãy tin anh. Anh biết nó kỳ lạ và lập

dị thế nào mà không cần em chỉ ra.”

“Connor?” giọng cô nhỏ và rụt rè. “Liệu có phải chỉ là do… anh quá

mệt không? Em sẵn sàng lái xe, nếu anh cần nghỉ ngơi và em có thể…”

“Không,” anh gằn giọng. “Anh không sao.”
Cô quay mặt đi, nên tất cả những gì anh có thể thấy là mái tóc duyên

dáng lướt qua.

“Chết tiệt,” anh lẩm bẩm. “Anh xin lỗi.”
“Không sao,” cô thì thầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.