ĐỨNG VỮNG ĐẾN CÙNG - Trang 341

-Anh ăn đi, tôi đủ rồi. Để tôi đi lấy nước uống.
Rồi cô bỏ chạy đi. Chả còn biết làm gì hơn, Cun-ga đành cố ăn hết đĩa

xúp của trung tá và khi Ga-li-a trở lại với chiếc ấm trà trong tay thì chàng
lính xe tăng đã thanh toán xong.

Chẳng còn cốc nữa,-cô gái nói giọng như xin lỗi và đặt lên bàn hai chiếc

vỏ đồ hộp loại nửa lít.

-Ngoài mặt trận chúng tôi còn uống bằng mũ sắt nữa cơ đấy,-Cun-ga

nói,-Tôi có đường và bánh bích-cốt. Nhưng lại để trong ba-lô trên phòng
trung tá. Để tôi chạy ào lên lấy nhé.

-Thôi lần khác, giờ nghỉ trưa sắp hết rồi,-Ga-li-a nói và rót nước trà nóng

vào hai chiếc vỏ hộp.-Nào mời anh.

-Chúng ta cùng uống trà với bích-cốt vậy,-Cun-ga nói và bẻ miếng bánh

bích-cốt ra làm hai, đưa cho Ga-li-a một mẩu,-Mời cô!

Cô cầm miếng bích-cốt mỉm cười, gật đầu tỏ ý cảm ơn. Cun-ga thấy

thoải mái, tự nhiên và vui sướng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.