ĐỨNG VỮNG ĐẾN CÙNG - Trang 344

là phải dăm ba hôm nữa anh mới tới được. Cậu Phê-dô con trai bà chủ nhà
có biên thư bảo như vậy… Bà chủ chắc sẽ vui lắm đấy.

-Chị để tôi đỡ quần áo cho,-Ga-li-a đề nghị.
-Cảm ơn cô, xin mời vào nhà đi… Anh chị từ ga đến thẳng đây à?
-Từ tàu điện chứ không phải tàu hoả… Cun-ga vừa nói vừa vào hành

lang.

Căn phòng nhỏ vừa vặn, sáng sủa, ấm áp và gọn gàng, Li-đa-ve-ta bỏ

đống quần áo lên chiếc bàn phủ khăn, thoang thoảng mùi xà phòng thơm
man mát. Cun-ga đặt chiếc bọc xuống và đứng lên bàn chờ đợi. Một chú bé
khoảng ba tuổi đang đùa với con mèo con lông vằn, dừng tay, dương đôi
mắt ngây thơ nhìn những người khách lạ.

-Cháu bé xinh quá,-Ga-li-a nói và ngồi xuống cạnh cậu bé,-tên cháu là

gì?

-An-đrây,-chú bé lí nhí đáp.
-Tên cháu đẹp lắm!
-Cháu giống ai?-Cun-ga cúi xuống hỏi chú bé,-bố hay mẹ?
-Bố,-Vừa đáp cậu bé vừa tụt khỏi giường, chạy tới chiếc tủ và đưa tay

chỉ vào tấm ảnh treo gần chiếc gương lớn,-Bố cháu đấy,-Chú xem, bố cháu
đấy!

Cun-ga nhận ngay ra I-go Mi-cla-sốp. Anh mặc bộ quân phục nhưng

không mặc áo khoác. Cun-ga vui mừng nhận thấy bạn mình cũng đã được
thưởng huân chương Sao Đỏ.

Anh bước đến bên tủ và cầm lấy tấm ảnh xem cho rõ hơn. Khi còn ở Lê-

nin-grát anh đã biết tin bạn được thưởng huân chương. Họ không thể gặp
nhau để chúc mừng được mặc dầu đóng quân không xa nhau mấy.

Từ trong ảnh, Mi-cla-sốp đang nhìn anh mỉm cười như muốn hỏi: “Thế

nào, chàng thượng sĩ?”, “Đâu vẫn vào đấy”.-Cun-ga cũng thầm đáp lại, rồi
lật tấm ảnh xem dòng chữ ghi ở mặt sau: “… tháng Chạp 1941, Mát-xcơ-
va”. Anh hơi ngạc nhiên: Mát-xcơ-va. Tại sao lại là Mát-xcơ-va. Cậu ấy
chiến đấu ở Lê-nin-grát cơ mà. Bộ đội phòng không thường ít di chuyển

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.