DƯỚI BÓNG NHỮNG CÔ GÁI TUỔI HOA - Trang 106

tìm cách đọc qua phong bì một bức thư Odette viết cho Forcheville.
Nhưng cái ký ức ấy chẳng làm ông dễ chịu gì và thay vì đào sâu thêm
nỗi xấu hổ nó gợi lại, ông khẽ nhếch mép và nếu cần thì kèm theo một
cái hất đầu có nghĩa là: “Thế thì việc quái gì!” Hẳn nhiên, bây giờ, ông
cho rằng cái giả thuyết mà dạo xưa ông nhiều lần khẳng định, theo đó
chính những gì máu ghen của ông tưởng tượng ra đã bôi đen cuộc đời
thật ra là trong trắng của Odette, rằng giả thuyết này (xét cho cùng, nó
cũng tốt lành, vì trong suốt quá trình “lâm trọng bệnh yêu đương”, nó
làm ông bớt đau đớn bằng cách khiến ông thấy chúng là sản phẩm của
tưởng tượng) là không chân xác, rằng máu ghen của ông đã nhìn đúng
và rằng nếu Odette đã yêu ông hơn ông tưởng, thì bà cũng đã lừa dối
ông nhiều hơn. Dạo xưa, trong nỗi đau vô hạn, ông tự nguyền với bản
thân là khi nào ông hết yêu Odette, không còn sợ làm bà nổi giận hay
khiến bà tưởng lầm là do ông quá yêu bà, ông sẽ tự thỏa mãn mình
bằng cách phân giải với bà làm sáng tỏ một điểm như là một nghi vấn
lịch sử, đơn thuần vì lòng yêu chân lý: Forcheville có ngủ với bà hay
không vào cái hôm ông bấm chuông và gõ vào ô kính mà không được
ai mở cửa, cái hôm bà viết cho Forcheville giải thích rằng đó là một
ông chú của bà ở quê lên thăm? Nhưng chính cái vấn đề rất lý thú là
ông chỉ chờ dứt cơn ghen để làm sáng tỏ sự tình lại mất hết lý thú khi
mà ông không còn ghen nữa. Tuy nhiên không phải ngay tức khắc.
Trước đó, tuy ông đã thôi không còn cảm thấy ghen đối với Odette,
nhưng hễ nhớ lại cái buổi chiều gõ cửa ngôi nhà nhỏ ở phố Pérouse một
cách vô vọng, máu ghen lại tiếp tục trào lên trong ông. Như thể máu
ghen có phần giống một số bệnh mà trung khu và nguồn gốc lây lan
không nằm trong con người mà ngụ tại nơi chốn, trong một số ngôi nhà
con người ở, đối tượng của nó không phải bản thân Odette, mà là cái
hôm ấy, cái giờ ấy trong quá khứ xa lắc, khi Swann gõ tất cả các cửa
vào ngôi nhà của Odette. Có thể nói chỉ riêng cái ngày hôm ấy, cái giờ
phút ấy đã cố định một vài mảnh cuối cùng của tính cách si tình Swann
từng có dạo xưa, mà ông chỉ còn tìm thấy lại ở đó. Từ lâu rồi, ông
không còn bận tâm đến chuyện Odette đã lừa dối và vẫn đang còn lừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.