DƯỚI BÓNG NHỮNG CÔ GÁI TUỔI HOA - Trang 118

tới mà thôi, về những lo phiền, những cuộc tình của tôi hồi đó, nó
không nhắc gì đến nữa, nó đã đánh đổi.” - “Charles, em thấy mình nói
vậy là khí bất nhã đối với em đấy.” - “Bất nhã! Phụ nữ đến là hay! Tôi
chỉ muốn nói với cậu thiếu niên này những gì âm nhạc chỉ ra - ít nhất là
cho tôi - chẳng phải là ‘Ý Chí tự thân

*

’ và ‘Tổng Hợp cái Vô Cùng’ gì

sất, mà là một cái gì chẳng hạn như lão Verdurin mặc áo đuôi tôm trong
Nhà Ươm Cọ ở Vườn Thuần hóa

*

. Hàng ngàn lần không ra khỏi cái

phòng khách này, câu nhạc nhỏ ấy đã đưa tôi đi ăn tối ở Armenonville
cùng với nó. Lạy Chúa tôi, bao giờ cũng đỡ buồn hơn là đến đó với
Madame de Cambremer.” Madame Swann bật cười: “Đó là một phu
nhân rất si mê Charles, là người ta đồn thế,” bà giải thích với tôi, vẫn
bằng cái giọng bà dùng để trả lời tôi về Vermeer de Delft

*

ít phút trước,

khi thấy tôi ngạc nhiên trước hiểu biết của bà về danh họa này: “Là vì
nhà tôi rất bận tâm nghiên cứu về họa sĩ này trong thời gian ông ấy tìm
hiểu tôi. Có phải không, Charles thân yêu?” - “Đừng nói bậy nói bạ về
Madame de Cambremer,” ông Swann nói, thực ra trong bụng rất thích.
- “Nhưng em chỉ nhắc lại những gì người ta nói với em thôi. Vả lại,
hình như cô ấy là một phụ nữ rất thông minh thì phải, tôi không quen
cô ấy. Tôi nghĩ cô ấy rất pushing

*

, điều đó khiến tôi ngạc nhiên ở một

người đàn bà thông minh. Nhưng mọi người đều nói cô ấy mê mình
phát điên, điều đó có gì mà làm mình phải phật ý.” Swann giữ cái vẻ
lặng thinh của một người điếc, nó đồng thời cũng biểu hiện thói hợm
hĩnh. “Vì đoạn em vừa chơi khiến mình nhớ đến Vườn Thuần hóa,”
Madame Swann nói tiếp, giả bộ giận dỗi, “chúng ta có thể lấy đó làm
đích cho cuộc đi dạo lát nữa, nếu cậu bé này thích. Trời rất đẹp, mình
có thể thấy lại những ấn tượng thân thương của mình đấy! Nhân nói về
Vườn Thuần hóa, cậu bé này ngỡ chúng ta rất quý mến một người mà
trái lại, em luôn lảng thật xa nếu có thể, Madame Blatin! Em thấy thật
nhục nhã cho chúng ta nếu người ta tưởng bà ta thân thiết với mình.
Đến cả ông bác sĩ Cottard đôn hậu không bao giờ nói xấu ai, cũng phải
tuyên bố rằng bà ta là thối tha, thì đủ biết!” - “Thật kinh khủng! Bà ta
chỉ còn mỗi một điểm kéo lại là rất giống Savonarole

*

. Hệt như bức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.